
Thiên Chúa đã sai thiên sứ đến khoá hàm sư tử.
Bài trích sách ngôn sứ Đa-ni-en.
12 Ngày ấy, các tể tướng và thống đốc của vua Đa-ri-ô đổ xô lại nhà ông Đa-ni-en và bắt gặp ông đang cầu nguyện và thống thiết nài van Thiên Chúa của ông. 13 Họ liền tới yết kiến vua và nhắc đến lệnh cấm của vua : “Đức vua đã chẳng châu phê lệnh cấm đó sao ? Theo lệnh cấm này, trong ba mươi ngày sắp tới, bất cứ ai cầu xin thần nào hay người nào ngoài đức vua thì sẽ bị quăng vào hầm sư tử.” Vua đáp lại rằng : “Đúng vậy, chiếu theo luật không thể huỷ bỏ của dân Mê-đi và Ba-tư thì đúng như vậy.” 14 Bấy giờ họ thưa với vua rằng : “Tâu đức vua, trong đám dân Giu-đa lưu đày, có tên Đa-ni-en không đếm xỉa gì tới đức vua cũng như tới giới lệnh đức vua đã châu phê. Ngày nào y cũng cầu nguyện đến ba lần.” 15 Nghe lời ấy, vua rất đau lòng và để tâm tìm cách cứu ông Đa-ni-en. Vua cố sức giải cứu ông Đa-ni-en mãi cho đến lúc mặt trời lặn. 16 Bấy giờ những người kia lại kéo nhau đến gặp vua và tâu rằng : “Tâu đức vua, xin đức vua biết cho rằng theo luật của dân Mê-đi và dân Ba-tư, thì mọi giới lệnh và sắc chỉ nhà vua đã ban đều bất di bất dịch.”
17 Bấy giờ vua đành hạ lệnh, và người ta đưa ông Đa-ni-en đi quăng vào hầm sư tử. Vua lên tiếng nói với ông Đa-ni-en : “Vị thần mà ngươi bền lòng phụng sự, chính vị ấy sẽ cứu ngươi !” 18 Người ta đem một phiến đá tới đặt trên miệng hầm. Vua lấy ấn của mình và ấn của các đại thần niêm phiến đá lại để không còn thay đổi gì được nữa về vụ ông Đa-ni-en. 19 Rồi vua về cung, suốt đêm không ăn không uống, cũng chẳng cho các cung phi vào hầu. Vua không tài nào chợp mắt được. 20 Sáng sớm tinh sương, vua đã trỗi dậy, vội vã đi ra hầm sư tử. 21 Vừa tới gần, vua cất giọng đau đớn gọi vọng xuống ông Đa-ni-en. Vua lên tiếng nói với ông rằng : “Hỡi Đa-ni-en, người tôi tớ của Thần hằng sống, vị Thần mà ngươi bền lòng phụng sự, có cứu được ngươi thoát hàm sư tử không ?” 22 Bấy giờ ông Đa-ni-en đáp lại : “Hoàng thượng, vạn vạn tuế ! 23 Thiên Chúa của thần đã sai thiên sứ đến khoá hàm sư tử khiến chúng không hại được thần, bởi vì trước mặt Người, thần đã được nhìn nhận là vô tội, và, tâu đức vua, ngay trước nhan ngài, thần cũng chẳng làm điều gì ác.” 24 Lúc ấy, vua rất vui mừng, truyền kéo ông Đa-ni-en lên khỏi hầm. Và ông được kéo lên, không một vết thương trên mình, bởi vì ông đã tin cậy vào Thiên Chúa của ông. 25 Vua liền truyền điệu những người kia đến, họ là những kẻ đã vu khống cho ông Đa-ni-en ; rồi vua ra lệnh quăng họ cùng với vợ con vào hầm sư tử. Những người này chưa đụng tới nền hầm, thì sư tử đã vồ lấy chúng mà nghiền nát xương.
26 Bấy giờ vua Đa-ri-ô viết cho tất cả những người thuộc các dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ trên khắp cõi đất : “Chúc các ngươi vạn sự bình an ! 27 Đây là lệnh ta truyền : trên toàn lãnh thổ vương quốc ta, mọi người phải run rẩy kính sợ trước mặt vị Thần của Đa-ni-en :
bởi vì Người là vị Thần hằng sống và tồn tại muôn đời ;
vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong,
quyền thống trị của Người vô cùng vô tận.
28Người giải thoát, giữ gìn,
Người làm những dấu lạ điềm thiêng trên trời cùng dưới đất.
Người đã giải cứu Đa-ni-en khỏi móng vuốt sư tử.”
Đ.Muôn ngàn đời, hãy ca tụng suy tôn.
68Chúc tụng Chúa đi, nào sương đọng mưa tuôn,69chúc tụng Chúa đi, kìa thời đông tiết giá,70chúc tụng Chúa đi, này băng phủ tuyết rơi,71chúc tụng Chúa đi, hỡi đêm ngày đắp đổi.
Đ.Muôn ngàn đời, hãy ca tụng suy tôn.
72Chúc tụng Chúa đi, ánh sáng và bóng tối,73chúc tụng Chúa đi, chớp giật với mây trôi,74chúc tụng Chúa đi, tất cả mười phương đất.
Đ.Muôn ngàn đời, hãy ca tụng suy tôn.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc. Ha-lê-lui-a.
Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
20 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Khi anh em thấy thành Giê-ru-sa-lem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến ngày khốc hại của thành. 21 Bấy giờ, ai ở miền Giu-đê, hãy trốn lên núi ; ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác ; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành. 22 Thật vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm. 23 Khốn thay những người mang thai và những người đang cho con bú trong những ngày đó !
“Vì sẽ có cơn khốn khổ cùng cực trên đất này, và cơn thịnh nộ sẽ giáng xuống dân này. 24 Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các dân các nước, và Giê-ru-sa-lem sẽ bị dân ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của dân ngoại.
25 “Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét. 26 Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển. 27 Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến. 28 Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.”
(Nguồn: ktcgkpv.org)
______________________________
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
(Nguồn: tgpsaigon.net)
—————————-
Suy niệm 2: Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.
MỘT SỢI TÓC
Suy niệm:
Lúc trời còn tối, ngày 16 tháng 11 năm 1989, tại nước El Salvador,
một nhóm người có vũ trang đã xâm nhập vào Đại Học Trung Mỹ.
Chúng đã giết 6 linh mục Dòng Tên và 2 mẹ con người nấu ăn.
Giết xong chúng đã kéo xác ra ngoài vườn và làm những trò man rợ.
Các linh mục này đều là những nhà trí thức, có ảnh hưởng trong xã hội.
Họ muốn nói lên tiếng nói của người nghèo, chịu cảnh bất công,
muốn chấm dứt cuộc nội chiến kéo dài khiến hơn 70 ngàn người chết.
Họ đã phải trả giá bằng vụ thảm sát bất ngờ,
đã chết như những chứng nhân, những vị tử đạo thời mới.
Chuyện ấy đã xảy ra cách đây gần 30 năm rồi.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nói về những cuộc bách hại
xảy ra trước khi Ngài trở lại trong ngày tận thế.
Các môn đệ sẽ phải chịu những gì Thầy mình đã chịu.
Họ sẽ bị bắt, bị ngược đãi, bị tù đày, bị đem ra tòa đạo, tòa đời (c. 12).
Họ sẽ bị nộp bởi chính người thân, bị mọi người thù ghét,
và thậm chí bị giết hại (cc. 16.17).
Tất cả những gì các môn đệ phải chịu đều là vì danh Thầy (cc. 12. 17).
Chính tình yêu trung tín đối với Thầy và giáo huấn của Thầy
đã khiến bao Kitô hữu tự nguyện đón nhận khổ đau và cái chết.
Không phải chỉ chối Thầy cách công khai mới mang tội bất trung.
Không phải chỉ bước qua thập giá mới là phản bội.
Bất cứ khi nào chúng ta bước qua những giá trị ngàn đời của Kitô giáo,
như sự thật, sự sống, công bằng, bác ái, nhân phẩm, tự do, lương tâm,
khi ấy chúng ta chối bỏ Đức Kitô Giêsu.
Bất cứ khi nào chúng ta dám xả thân để sống cho những giá trị đó,
chúng ta đã làm chứng cho Ngài rồi.
Gioan Tẩy Giả đã chết vì nói sự thật mất lòng với Hêrôđê.
Maria Goretti đã chết vì muốn sống trong sạch.
Maximilien Kônbê đã xin chết thay cho người khác vì lòng bác ái.
Tất cả đều được Giáo Hội tôn kính như những vị tử đạo,
dù họ không chết vì tuyên xưng niềm tin vào Đức Giêsu.
Đối với Đức Giêsu, giây phút đứng trước tòa là giây phút quan trọng.
Người môn đệ có cơ hội công khai làm chứng cho Thầy (c. 13).
Đức Giêsu không để họ một mình đối diện với sức mạnh của quyền uy.
Ngài hứa sẽ giúp họ trả lời những cáo buộc của tòa án (c. 15; Cv 6, 10).
Thế nên họ chẳng có gì phải xao xuyến, lo âu (c. 14).
Tòa án trở thành nơi làm chứng tuyệt vời của người môn đệ.
Điều quan trọng khi bị bách hại là phải kiên trì (c. 19).
Có nhiều kiểu hành hạ nhằm làm cho người môn đệ bỏ cuộc.
Nhưng một sợi tóc anh em cũng không bị mất (c. 18)
nghĩa là Chúa sẽ lo từng li từng tí cho môn đệ của mình.
Mạng sống của các môn đệ ở đời này có thể bị mất (c. 16),
nhưng nếu họ kiên trì và trung tín, họ sẽ giữ được nó ở đời sau.
Chúng ta cầu cho nhau được ơn kiên trì giữa thử thách của thời đại mới.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, vị tử đạo tuyệt vời,
Chúa đưa chúng con vào thế giằng co liên tục.
Chúa vừa chọn chúng con ra khỏi thế gian,
lại vừa sai chúng con vào trong thế gian đó.
Thế gian này vàng thau lẫn lộn.
Có khi vàng chỉ là lớp mạ bên ngoài.
Xin cho chúng con giữ được bản lãnh của mình,
giữ được vị mặn của muối,
và sức tác động của men,
để đem đến cho thế gian
một linh hồn, một sức sống.
Chúng con chẳng sợ mình bỏ đạo,
chỉ sợ mình bỏ sống đạo
vì bị quyến rũ bởi bao thú vui trần thế.
Xin cho chúng con đừng bao giờ quên rằng
chúng con mang dòng máu của các vị tử đạo,
những người đã đặt Chúa lên trên mạng sống.
Lạy Chúa Giêsu, nếu thế gian ghét chúng con,
thì xin cho chúng con cảm thấy niềm vui
của người được diễm phúc nên giống Chúa. Amen.
(WHĐ)
_________________________
Suy niệm 3: Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, S.J
“Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc” (Lc 21:28).
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Trong những ngày cuối năm Phụng Vụ, chúng ta thường được nghe Lời Chúa nói về ngày cánh chung. Một lần nữa, đoạn Lời Chúa hôm nay làm chúng ta tin rằng thế giới này sẽ có ngày tận cùng và khi ngày ấy đến, chúng ta đừng sợ, hãy đứng thẳng và ngẩng cao đầu để đón nhận ơn giải thoát. Tuy nhiên, để đạt được sự tự do tự tại này, chúng ta phải làm gì? Nói cách khác, không phải ai cũng có thể đứng thẳng và ngẩng cao đầu để đón Chúa đến lần thứ hai.
Phần lớn con người đều sợ chết, kẻ sợ nhiều, người sợ ít. Tại sao chúng ta sợ chết? Vì chúng ta là con người, ngoài xác và hồn, còn gồm nhiều yếu tố tác động như lý trí, cảm xúc, tâm lý, v.v.. Chúng ta, những con cái Chúa trong Hội Thánh Công Giáo, ít sợ chết hơn, vì chúng ta tin và hy vọng vào Chúa, vì chúng ta có sự chuẩn bị tốt, nghĩa là chúng ta sống tốt, sống công chính và công bằng, sống yêu thương, vị tha và biết xả thân phục vụ người đồng loại với lòng yêu mến Chúa, v.v..
Như thế, đoạn Lời Chúa nói về ngày tận thế chúng ta cầu nguyện hôm nay chính là lời nhắc nhở của Chúa dành cho mỗi người chúng ta là hãy chuẩn bị tâm hồn sao cho có thể đứng thẳng và ngẩng cao đầu đón Chúa và ơn giải thoát của Người. Lời Chúa hôm nay có thể làm cho chúng ta sợ hãi khi nghĩ về ngày tận thế, nhưng nếu tin Chúa và hy vọng vào Chúa, chúng ta sẽ nhận thấy Lời Chúa chính là lời an ủi, lời yêu thương, lời động viên chúng ta sống và thực thi điều đẹp lòng Thiên Chúa trong từng khoảnh khắc của hiện tại, vì hiện tại thế nào sẽ quyết định tương lai ra sao.
Hy vọng đoạn Lời Chúa hôm nay giúp quý vị và tôi có thêm nghị lực, niềm tin, tinh thần sống hoán cải và canh tân đời sống tốt hơn để nghinh đón Chúa mọi lúc mọi nơi trong từng nhịp đập của con tim mình. Vấn đề cần nhất của chúng ta vào lúc này là hãy tự hỏi bản thân mình rằng tôi đang sống giây phút hiện tại ra sao? Tôi có luôn hướng tâm trí về Chúa là nguồn hy vọng duy nhất và khả tín của đời mình? Tôi có chọn Chúa là ưu tiên trong mọi hoạt động, có để Chúa dẫn dắt tâm trí đi theo tiếng gọi của Ngài: “Chiên của Ta thì nghe tiếng Ta; Ta biết chúng và chúng theo Ta” (Ga 10:27)?
Chúc quý vị cầu nguyện sốt sắng!
_______________________
