Chúa Nhật XII Thường Niên, Năm B (CN 23.06.2024) – Biển Lặng Như Tờ

Bài đọc 1: G 38,1.8-11

Đây là nơi các đợt sóng cao phải vỡ tan tành.

Bài trích sách Gióp.

1 Bấy giờ, giữa cơn bão táp, Đức Chúa lên tiếng trả lời ông Gióp như sau :

8Cửa đại dương, ai ra tay khép lại
khi nước tuôn trào từ đáy vực sâu,
9khi Ta giăng mây làm áo nó mặc,
phủ sương mù làm tã che thân ?
10Đường ranh giới của nó, chính Ta vạch sẵn,
lại đặt vào nơi cửa đóng then cài ;
11rồi Ta phán : “Ngươi chỉ tới đây thôi,
chứ không được tiến xa hơn nữa,
đây là nơi các đợt sóng cao phải vỡ tan tành !”

Đáp ca: Tv 106,23-24.25-26.28-29.30-31 (Đ. c.1b) 

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

23Có những người vượt biển ngược xuôi nghề thương mãi,
giữa trùng dương lèo lái con tàu,24mắt đã tường việc Chúa làm nên
và kỳ công Người thực hiện giữa dòng nước lũ.

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

25Chúa truyền lệnh khiến bùng lên bão táp,
lớp sóng xô cuồn cuộn dập dồn.26Họ nhô lên tận trời, nhào xuống vực sâu,
lúc nguy hiểm, hồn xiêu phách lạc.

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

28Khi gặp bước ngặt nghèo, họ kêu lên cùng Chúa,
Người đưa tay kéo họ ra khỏi cảnh gian truân.29Đổi phong ba thành gió thoảng nhẹ nhàng,
sóng đang gầm, bỗng đâu im tiếng.

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

30Họ vui sướng, vì trời yên bể lặng
và Chúa dẫn đưa về bờ bến mong chờ.31Ước chi họ dâng lời cảm tạ vì tình thương của Chúa,
và vì những kỳ công Chúa đã thực hiện cho người trần.

Đ.Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.

Bài đọc 2: 2 Cr 5,14-17

Cái mới đã có đây rồi.

Bài trích thư thứ hai của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-rin-tô.

14 Thưa anh em, tình yêu Đức Ki-tô thôi thúc chúng tôi, vì chúng tôi nghĩ rằng : nếu một người đã chết thay cho mọi người, thì mọi người đều chết. 15 Đức Ki-tô đã chết thay cho mọi người, để những ai đang sống không còn sống cho chính mình nữa, mà sống cho Đấng đã chết và sống lại vì mình.

16 Vì thế, từ đây chúng tôi không còn biết một ai theo quan điểm loài người. Và cho dù chúng tôi đã được biết Đức Ki-tô theo quan điểm loài người, thì giờ đây chúng tôi không còn biết Người như vậy nữa. 17 Cho nên, phàm ai ở trong Đức Ki-tô đều là thọ tạo mới. Cái cũ đã qua, và cái mới đã có đây rồi.

Tung hô Tin Mừng: Lc 7,16

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng: Mc 4,35-41

Người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

35 Khi ấy, khi chiều đến, Đức Giê-su nói với các môn đệ : “Chúng ta sang bờ bên kia đi !” 36 Bỏ đám đông ở lại, các ông chở Người đi, vì Người đang ở sẵn trên thuyền ; có những thuyền khác cùng theo Người. 37 Một trận cuồng phong nổi lên, sóng ập vào thuyền, đến nỗi thuyền đầy nước. 38 Trong khi đó, Đức Giê-su đang ở đàng lái, dựa đầu vào chiếc gối mà ngủ. Các môn đệ đánh thức Người dậy và nói : “Thầy ơi, chúng ta chết mất, Thầy chẳng lo gì sao ?” 39 Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển : “Im đi ! Câm đi !” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ. 40 Rồi Người bảo các ông : “Sao nhát thế ? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao ?” 41 Các ông sợ hãi kinh hoàng và nói với nhau : “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh ?”

(Nguồn: ktcgkpv.org)

—————————-

Suy niệm 1: TGM Giuse Vũ Văn Thiên

SAO NHÁT THẾ|

Trình thuật “Đức Giê-su dẹp yên sóng gió” được cả ba Tin Mừng Nhất lãm ghi lại, và không khác biệt nhau nhiều. Tuy vậy, chỉ có Tin Mừng Mát-thêu và Mác-cô ghi lại lời quở trách của Chúa Giê-su: “Sao nhát thế”. Lời này cũng có nghĩa: “Tại sao lại sợ?”; “Đức tin nơi các anh còn yếu lắm” và: “Các anh nghĩ tôi là ai mà lại sợ hãi như vậy?”

Chúa Giê-su không dửng dưng trước nỗi thống khổ của nhân loại. Sau một ngày truyền giáo mệt nhọc, Người mệt mỏi và cần nghỉ ngơi. Ở đây, Tin Mừng cho chúng ta một minh chứng: Đức Giê-su là Thiên Chúa quyền năng và cũng là Người thật. Là con người, Người mệt mỏi kiệt sức; là Thiên Chúa, Người quát mắng cuồng phong và làm cho biển cả trở lại an bình.

Chắc chắn cơn cuồng phong này phải mạnh mẽ và dữ dằn lắm. Bởi lẽ các môn đệ là những người dân chài chuyên nghiệp, được luyện từ nhỏ để quen với sóng gió, mà lúc này các ông hoảng sợ, tưởng chừng như sắp chết đến nơi. Lời van nài của các ông đã cho thấy nỗi sợ hãi lớn lao thế nào. Tuy vậy, khi các ông chấm dứt nỗi hoảng sợ vì bão tố, thì lại là lúc các ông hoảng sợ trước quyền năng của vị Thầy. Vì vậy, các ông run rẩy nói với nhau: “Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh?”. Trong truyền thống Kinh Thánh, biển tượng trưng cho quyền năng của ma quỷ và sự dữ. Biển như một con quái vật, có thể nuốt chửng và hủy diệt tất cả.

Thiên Chúa có quyền năng trên biển cả, vì Ngài là Đấng sáng tạo mọi loài, trong đó có đại dương. Sức mạnh của biển cả dù có ghê gớm đến đâu cũng nằm trong sự kiểm soát của Đấng Tạo Dựng. Bài đọc I nói với chúng ta về nhân vật Gióp. Đang an lành sung sướng đầy đủ, ông bỗng mất hết. Những người bạn đến thăm đưa ra nhiều lý lẽ để giải thích cho những đau khổ mà ông đang gánh chịu. Ông Gióp không bằng lòng với cách lý luận đổ lỗi cho quá khứ của ông. Ông đã muốn đưa cả Thiên Chúa ra tòa! Mặc dù ở trong tâm trạng đó, ông không hề xúc phạm đến Ngài. Đoạn văn chúng ta nghe hôm nay là lập luận của Thiên Chúa. Đúng hơn là lời giáo huấn của Ngài. Qua đó, Ngài muốn khẳng định với ông Gióp và các người bạn: Ngài là Đấng Sáng tạo quyền năng, có quyền ra ranh giới cho đại dương. Bài Sách thánh này được đọc cùng với trình thuật Chúa Giê-su dẹp yên sóng gió, sẽ nêu bật nội dung giáo huấn chứng minh Đức Giê-su là Thiên Chúa. Người có quyền năng trên mọi sự, như Người đã chứng tỏ qua các phép lạ.

Cuộc sống của chúng ta được so sánh như cuộc vượt đại dương. Cuộc đời này là chốn khách đày, là biển cả mênh mông. Dù ở bậc sống nào và trong hoàn cảnh nào, mỗi người phải chống chọi với bão tố phong ba. Chẳng có ai từ khi sinh ra đến khi qua đời đều được hoàn toàn yên hàn thư thái. Những cơn cuồng phong đang nổi lên xung quanh chúng ta, đó là bệnh tật, tang tóc, chia lìa, tai nạn, bạo lực, khó khăn tài chính, ô nhiễm môi trường…Chúng ta có cảm tưởng như tất cả đều đang đổ xô về phía chúng ta. Chính trong bối cảnh này mà Chúa Giê-su nói với chúng ta như Người đã nói với các môn đệ năm xưa: “Sao nhát thế? Anh em vẫn chưa có lòng tin sao?”. Các môn đệ là những người trước đó đã chứng kiến các phép lạ Chúa Giê-su làm. Tuy vậy; vào giữa cơn phong ba, lòng tin của các ông vẫn bị chao đảo. Đức tin của chúng ta đôi khi cũng bị chao đảo như vậy. Chúng ta có thể tin vào Thiên Chúa trong những lúc bình an hạnh phúc, nhưng khi gặp thử thách gian nan, chúng ta bị cám dỗ nghi ngờ lòng nhân hậu của Thiên Chúa. Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta tự vấn lương tâm: đức tin của tôi vào Chúa ở mức độ nào? Lòng xác tín vào sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời của tôi như thế nào? Làm thế nào để tôi sẵn sàng đón nhận những biến cố đau thương của cuộc đời với tinh thần đức tin? Tin Mừng hôm nay khẳng định với chúng ta: mặc dù cuộc sống đầy thử thách phong ba, chúng ta vẫn có thể sống bình an thanh thản, nếu chúng ta tin Chúa Giê-su đang hiện diện trong cuộc đời. Lời Chúa đem lại cho chúng ta niềm hy vọng giữa những chông gai của cuộc sống. Tuy vậy, để tìm được bình an, một điều kiện quan trọng là phải mời Chúa Giê-su đến hiện diện trên “chiếc thuyền cuộc đời” của chúng ta. Giữa sóng gió phong ba, Người đang hiện diện ở đây, giữa cuộc sống này.

Trong những lời giáo huấn của cho cộng đoàn Cô-rin-tô, thánh Phao-lô cho thấy niềm xác tín nơi bản thân ngài. Một khi cảm nhận sau xa sự hiện diện của Đức Giê-su trong cuộc đời, thánh nhân không còn lo lắng sợ sệt gì nữa. Không có gì trên trần gian có thể làm cho ngài buông rời Chúa Giê-su. Nếu ngài còn sống ở trần gian, là vì ngài sống cho Chúa và sống vì Chúa.

Xin Chúa Giê-su giúp chúng ta luôn kiên vững đức tin, nhất là những lúc bi đát đau buồn của cuộc sống. Amen.

+TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

—————————-

Suy niệm 2: Lm. Lu-y Gonzaga Nguyễn Quang Vinh

AI LÀM CHỦ ĐẠI DƯƠNG ?

Mầu nhiệm Nước Thiên Chúa được thánh Máccô trình bày bằng một loạt các ví dụ: Nước Thiên Chúa được ví như người gieo giống gieo hạt trên ruộng mình, như chiếc đèn đặt trên giá để soi sáng cho cả nhà, như sức bật âm thầm của hạt giống, như hạt cải lớn lên làm chỗ cho chim trời tới đậu.  Sau đó Đức Giêsu bảo môn đệ: “Chúng ta sang bờ bên kia đi!”.  Thầy trò lên thuyền nhổ neo ra khơi, đang hành trình thì cuồng phong nổi lên đe dọa nhận chìm thuyền.  Đức Giêsu vẫn ngủ yên trong khoang thuyền lúc sóng to gió lớn, môn đệ cuống cuồng chạy đến cầu cứu, thức dậy, Người dẹp yên sóng gió bằng phán một lời “im đi”, sóng yên biển lặng như tờ, sự kiện làm cho các môn đệ kinh hãi thắc mắc Đức Giêsu là ai vậy (x. Bài Tin Mừng Mc 4, 35-41).  

Đức Giêsu vượt biển cùng với các môn đệ là hình ảnh kinh điển hiểu về Hội thánh của Chúa. Nhiều nhà chú giải coi trình thuật này là một dụ ngôn về Hội thánh vì có nhiều yếu tố cho phép suy nghĩ như thế.  Một con thuyền chở Đức Giêsu và môn đệ vượt biển, gặp cuồng phong, đó là hình ảnh diễn tả Hội Thánh của Chúa vượt biển trần gian, chống chọi với phong ba bão táp.  Gió mạnh hay cuồng phong là hình ảnh thần khí xấu gieo tai họa cho Giáo Hội, thần khí xấu có nguồn gốc là Xatan; hình ảnh biển cả gào thét với sức mạnh địa ngục, có sức tàn phá khủng khiếp chôn vùi tàu bè và bao nhiêu sinh mạng xuống đáy đại dương.

Biển cả trong Kinh thánh biểu tượng cho thế giới thần chết, có ma lực chống đối Thiên Chúa, hai bên luôn có sự đấu tranh giằng co. Con người luôn bị xô đẩy bởi sức mạnh quỷ dữ, như những đợt sóng tấn công con thuyền.  Thần thoại Hy-lạp coi đại dương là vương quốc của tử thần, tư tưởng này ảnh hưởng ít nhiều đến quan niệm Do thái.  Sức mạnh thủy quái này đã bị chinh phục bởi lời Chúa phán: “‘Im đi! Câm đi !’ Gió liền tắt, và biển lặng như tờ” (c.39).   Khẳng định sự chiến thắng của Thiên Chúa trên vương quốc sự chết. 

Ai làm chủ thiên nhiên.  Lệnh truyền này cũng là câu trả lời cho vấn nạn ai làm chủ thiên nhiên được nêu lên trong sách Gióp: “Cửa đại dương ai ra tay đóng lại khi nước tuôn trào từ đáy vực sâu, khi Ta giăng mây làm áo nó mặc, phủ sương mù làm tã che thân?” (x. Bài Đọc 1. G. 38,1.8-11).  Đức Giêsu quát bảo cuồng phong, và biển cả vâng lời, dấu chỉ này cho chúng ta niềm xác tín: Chính Thiên Chúa tạo dựng và làm chủ vũ trụ, có quyền trên thiên nhiên vạn vật. 

 “Chúng ta sang bên kia bờ!”(c. 35).  Lệnh xuất hành nầy của Đức Giêsu làm liên tưởng đến cuộc vượt biên.  Vượt từ bờ này sang bờ kia, từ trần gian sang thiên quốc, nhưng “bên kia bờ” chỉ có thể đạt được sau khi đã đấu tranh sống chết với cuồng phong, chống chọi với bão táp có nguy cơ nhận chìm thuyền.  Hình ảnh cho thấy cuộc đấu tranh không mệt mõi của những con người theo Chúa, vượt biển trần gian, phải khổ cực vật lộn với mưu ma chước quỷ, thế gian và xác thịt.  “Sang bên kia bờ” cũng có nghĩa đi vào vùng đất dân ngoại, vượt biển có nghĩa bức phá một quan niệm cố định, ra khỏi sự an toàn để hướng tới dân ngoại.   Đức Giêsu cùng các tông đồ lên đường truyền giáo, khó khăn và chiến đấu luôn gặp phải trên đường truyền giáo.

Ơn trợ lực thần thiêng.  Muốn “sang bên kia bờ”, con người phải cần đến sự trợ giúp của Thiên Chúa: “ Thầy ơi chúng con chết mất” (38).  Kinh nghiệm vượt biển của các tông đồ cùng với Đức Giêsu cho chúng ta thấy rằng, Chúa luôn hiện diện trong những khủng hỏang cuộc đời, Người có mặt mà không lên tiếng, “Chúa dựa đầu vào chiếc gối và ngủ” (c. 38),  Người sẵn sàng cứu giúp con người trong cơn hoạn nạn khi con người chạy đến cầu cứu, tức khắc Người thi hành quyền làm chủ trên vạn vật: “Người thức dậy, ngăm đe gió”.

Sự cậy trông đặt ở nơi Chúa, nhưng điều đó không miễn trừ con người phải nổ lực cứu lấy mình trong bão tố, và ơn phù trợ của Thiên Chúa đến lấp đầy niềm hy vọng nơi con người.  “ Thầy ơi chúng con chết mất”.  Câu nói mà nhiều lần trong đời, mỗi người đều có thể thốt lên trong một hoàn cảnh cực kỳ khó khăn nào đó, khi con người dường như thúc thủ, hết thuốc chữa, trước bão tố dâng cao trong lúc cố gắng đạt bến “sang bên kia bờ” của cuộc sống trần gian.  Sang bên kia bờ là thuật ngữ hiểu về việc rao giảng Tin mừng cho anh em dân ngoại.  Cuộc vượt biển nào cũng đòi bỏ lại sau lưng hành trang cồng kềnh, đòi dấn thân quyết liệt đấu tranh với phong bao bão táp, nhất là trong cuộc vượt qua từ cõi chết sang sự sống, điều quan trọng là cầu xin sự trợ lực thần thiêng nơi Đức Giêsu trong cuộc vượt qua nầy.  Điều lạ là Thiên Cúa không cất sự dữ ra khòi thế gian nhưng Người ở lại với con người trong mọi hoàn cảnh để cứu giúp con người vượt thắng sự dữ.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết chiến đấu và luôn đặt niềm trông cậy vào quyền năng của Chúa, ngay cả khi ngang qua những thung lũng âm u cuộc sống, con luôn tin cậy Chúa có thể giải thóat con khỏi mọi sự dữ. Amen.

WGPKT(21/06/2024) KONTUM