Chúa Nhật XX Thường Niên, Năm A (CN 20.08.2023)

Bài đọc 1: Is 56,1.6-7

Ta sẽ dẫn những người ngoại bang lên núi thánh của Ta.

Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.

1Đức Chúa phán như sau : Hãy tuân giữ điều chính trực,
thực hành điều công minh, vì ơn cứu độ của Ta đã gần tới,
và đức công chính của Ta sắp được biểu lộ.
6Người ngoại bang nào gắn bó cùng Đức Chúa
để phụng sự Người và yêu mến Thánh Danh,
cùng trở nên tôi tớ của Người,
hết những ai giữ ngày sa-bát mà không vi phạm,
cùng những ai tuân thủ giao ước của Ta,
7đều được Ta dẫn lên núi thánh
và cho hoan hỷ nơi nhà cầu nguyện của Ta.
Trên bàn thờ của Ta, Ta sẽ ưng nhận
những lễ toàn thiêu và hy lễ chúng dâng,
vì nhà của Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của muôn dân.

Đáp ca: Tv 66,2-3.5.6 và 8 (Đ. c.4)

Đ.Ước gì chư dân cảm tạ Ngài, lạy Thiên Chúa,
chư dân phải đồng thanh cảm tạ Ngài !

2Nguyện Chúa Trời dủ thương và chúc phúc,
xin toả ánh tôn nhan rạng ngời trên chúng con,3cho cả hoàn cầu biết đường lối Chúa,
và muôn nước biết ơn cứu độ của Ngài.

Đ.Ước gì chư dân cảm tạ Ngài, lạy Thiên Chúa,
chư dân phải đồng thanh cảm tạ Ngài !

5Ước gì muôn nước reo hò mừng rỡ,
vì Chúa cai trị cả hoàn cầu theo lẽ công minh,
Người cai trị muôn nước theo đường chính trực
và lãnh đạo muôn dân trên mặt đất này.

Đ.Ước gì chư dân cảm tạ Ngài, lạy Thiên Chúa,
chư dân phải đồng thanh cảm tạ Ngài !

6Ước gì chư dân cảm tạ Ngài, lạy Thiên Chúa,
chư dân phải đồng thanh cảm tạ Ngài.8Nguyện Chúa Trời ban phúc lộc cho ta !
Ước chi toàn cõi đất kính sợ Người !

Đ.Ước gì chư dân cảm tạ Ngài, lạy Thiên Chúa,
chư dân phải đồng thanh cảm tạ Ngài !

Bài đọc 2: Rm 11,13-15.29-32

Khi Thiên Chúa đã ban ơn và kêu gọi, thì Người không hề đổi ý.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.

13 Thưa anh em, tôi xin ngỏ lời với anh em là những người gốc dân ngoại. Với tư cách là Tông Đồ các dân ngoại, tôi coi trọng chức vụ của tôi, 14 mong sao nhờ vậy mà tôi làm cho anh em đồng bào tôi phải ganh tị, và tôi cứu được một số anh em đó. 15 Thật vậy, nếu vì họ bị gạt ra một bên mà thế giới được hoà giải với Thiên Chúa, thì việc họ được thâu nhận lại là gì, nếu không phải là từ cõi chết bước vào cõi sống ?

29 Quả thế, khi Thiên Chúa đã ban ơn và kêu gọi, thì Người không hề đổi ý.

30 Thật vậy, trước kia anh em đã không vâng phục Thiên Chúa, nhưng nay anh em đã được thương xót, vì con dân Ít-ra-en không vâng phục ; 31 họ cũng thế : nay họ không vâng phục Thiên Chúa, vì Người thương xót anh em, nhưng đó là để chính họ cũng được thương xót. 32 Quả thế, Thiên Chúa đã giam hãm mọi người trong tội không vâng phục, để thương xót mọi người.

Tung hô Tin Mừng: x. Mt 4,23

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đức Giê-su rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng: Mt 15,21-28

Này bà, lòng tin của bà mạnh thật.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

21 Khi ấy, Đức Giê-su lui về miền Tia và Xi-đôn, 22 thì này có một người đàn bà Ca-na-an, ở vùng ấy đi ra, kêu lên rằng : “Lạy Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi ! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm !” 23 Nhưng Người không đáp lại một lời.

Các môn đệ lại gần xin với Người rằng : “Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta mà kêu mãi !” 24 Người đáp : “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi.” 25 Nhưng bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng : “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi !” 26 Người đáp : “Không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.” 27 Bà ấy nói : “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.” 28 Bấy giờ Đức Giê-su đáp : “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật ! Bà muốn thế nào, sẽ được như vậy.” Từ giờ đó, con gái bà được khỏi bệnh.

(Nguồn: ktcgkpv.org)

Suy niệm 1: Lm. Lu-y Gonzaga Nguyễn Quang Vinh

ĐỨC TIN LÀM CHO SỐNG

 

Trong chuyến tông du Hoa Kỳ, ngày 18. 4. 2008 , Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI đã đến tham dự Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc, nơi đây ngài ngỏ lời với 192 quốc gia thành viên của Đại Hội Đồng, và đọc diễn văn về Quyền con người.  Dưới góc độ đức tin, sự kiện này được coi là sự thể hiện mệnh lệnh hòan vũ của Đức Giêsu Kitô, Đấng sáng lập Giáo Hội, đã ra lệnh cho các tông đồ cách đây hai ngàn năm : “Hãy đi rao giảng Tin Mừng cho muôn dân”.

Ngôn sứ Isaia đã nói đến tính hoàn vũ này sáu trăm năm trước công nguyên : “Người ngoại bang nào gắn bó cùng Đức Chúa để phụng sự Người và yêu mến Thánh Danh, cũng trở nên tôi tớ của Người …  đều được Ta dẫn lên núi thánh và cho hoan hỷ nơi nhà cầu nguyện của Ta” (x. Bài Đọc 1. Is 56, 1.6-7).  Ngôn sứ như vượt biên giới Do thái quay sang tiếp đón dân ngọai.  Ông đã gióng lên lời mời gọi gặp gỡ mang tính hoàn vũ.  Mọi dân tộc sẽ được dẫn lên núi Thánh Chúa và bước đi trong đường lối của Người.

Con người được tạo dựng theo hình ảnh và giống Thiên Chúa, nơi mỗi người đều có tiếng gọi thúc giục tìm đến cuộc gặp gỡ này, gặp gỡ giữa con người và Đấng Sáng Tạo.  Thánh Âu-tinh đã có thời sống sa đọa, nhưng lòng vẫn hướng về Thiên Chúa, ngài nói về kinh nghiệm việc tìm kiếm Thiên Chúa như sau: “Con không tìm gặp Ngài nếu con đã không biết Ngài”.  Nghĩa là nơi con người có khuynh hướng tôn giáo, có sự hiểu biết về Thiên Chúa một cách mơ hồ nào đó rồi, chẳng vậy mà dân thành Ninivê, tuy là dân ngọai, đã  lắng nghe lời kêu gọi của tiên tri Gio-na mà ăn năn sám hối khi nghe lời tiên tri rao giảng.

Tin Mừng Mátthêu cho thấy tính hòan vũ của ơn cứu độ, qua cuộc gặp gỡ kỳ lạ của người phụ nữ Ca-na-an với Đức Giêsu, người đàn bà nầy là đại biểu cho dân ngọai khao khát tìm kiếm Thiên Chúa.  Khi Đức Giêsu đi ngang qua Thành Tia và Xiđôn là đất dân ngọai, có người phụ nữ ngoại giáo cầu xin phép lạ chữa bệnh cho con gái, bà bị Đức Giêsu từ chối cách phủ  phàng và có phần bị hạ nhục, bị coi là hạng chó con không xứng đáng ăn bánh của con cái.  Thay vì tự ái bỏ đi, bà dùng ngay lời miệt thị đó để khẳng định lòng tin kiên vững của mình, một đức tin làm Đức Giêsu kinh ngạc và thán phục.  Đức Giêsu đầu hàng trước lòng tin của bà.

Trình thuật bắt đầu không mấy thuận lợi, nhưng kết thúc có hậu.  Người phụ nữ lên tiến cầu xin: “Lạy Ngài là con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi! Con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!”  Phản ứng đầu tiên của Đức Giêsu là thinh lặng không đếm xỉa gì đến lời van xin.  Khi môn đệ nài ép Người làm phép lạ, Đức Giêsu lạnh lùng trả lời : “Không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con”.   Phản ứng ban đầu của Đức Giêsu như dựng lên bức tường để ức chế làm bùng lên lòng tin mạnh mẽ nơi người đàn bà ngoại giáo, bà ứng khẩu đáp lại: “Nhưng lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống”.    Phản ứng của bà như mở rộng cửa biên giới đi từ kỳ thị lương dân bước sang thân cận với Đức Giêsu, chịu thua trước đức tin son sắt của bà, Người liền tuyên bố : “Nầy bà, lòng tin của bà mạnh thật!  Bà muốn thế nào, sẽ được như vậy” (x. Bài Tin Mừng. 15, 21-28).

Đức tin phá đổ hàng rào ngăn cách giữa người tin và kẻ không tin.  Tuyên xưng đức tin vào Đức Giêsu là tuyên xưng lòng tin vào ơn cứu độ Người đem đến.  Ơn cứu độ dành cho mọi người.  Đức tin là điều tối cần thiết để lãnh nhận ơn cứu độ, làm cho người lương dân trở nên con cái Thiên Chúa.  Trong Đức Kitô thì không còn phân biệt Do thái hay Hy lạp, đàn ông hay đàn bà nhưng tất cả nên một không phân biệt, theo tư tưởng của thánh Phaolô.

Lạy Chúa Giêsu, xin hãy thêm đức tin cho con để con có thể đứng vững khi gặp thử thách . Xin cho kiên vững kêu đến Chúa  cả khi xem ra  Chúa lạnh lùng chậm đáp trả. Amen

____________________

Suy niệm 2: Lm. Thái Nguyên

SỨC MẠNH CỦA LÒNG TIN

Suy niệm
Qua bài đọc 1, Thiên Chúa muốn mở ra ơn cứu độ cho mọi dân tộc từ dân Israel. Bài đọc 2, Thánh Phaolô xưng mình là tông đồ dân ngoại. Qua bài Tin Mừng, sau khi thử thách đức tin của người đàn bà ngoại giáo, Chúa đã ban ơn chữa lành cho người con gái của bà bị quỉ ám như lời bà cầu xin. Cả 3 bài đọc đều nằm trong một chủ đề duy nhất là Chúa muốn cứu độ tất cả mọi người không từ ai. Tuy nhiên để đón nhận ơn cứu độ hay sự sống mới, con người phải vượt qua thử thách.
Người đàn bà đến với Đức Giêsu là một người xứ Canaan, mà dân Do Thái lại khinh ghét người ngoại bang. Do đó, khi xin Ngài chữa bệnh cho con gái, chắc bà không ngạc nhiên lắm khi thấy Đức Giêsu im lặng, còn các môn đệ Ngài tỏ ra khó chịu. Có điều lạ là bà gọi Đức Giêsu là con vua Đavít: một tước hiệu mà chỉ có người Do Thái dùng để chỉ về Đấng Mêsia. Bà cầu xin tha thiết” “Xin thương xót tôi… con gái tôi bị quỷ hành hạ dữ lắm”. Đức Giêsu không đáp lại lời nào. Còn các môn đệ thì bực bội, muốn Thầy nhậm lời bà cho xong, “vì bà ấy cứ theo sau chúng ta mà kêu mãi!”. Đức Giêsu liền lên tiếng: “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Israel mà thôi”. Một câu nói từ chối rõ ràng, xem như bà không còn hy vọng gì.
Nhưng vì quá thương con, bà đã không bỏ cuộc, trong thái độ cung kính bái lạy, bà tiếp tục khẩn khoản nài van:“Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi!”. Cuối cùng Đức Giêsu nói một câu nghe rất sốc:“Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con”. Câu nói này của Đức Giêsu phản ánh cái nhìn của người Do Thái. Họ tự hào về tính ưu việt của mình trong tư cách là dân riêng của Chúa, nên họ coi khinh dân ngoại như lũ chó con. Câu nói nặng như thế mà bà không cảm thấy bị xúc phạm hay tổn thương. Trái lại, bà còn chấp nhận cái nhìn ấy và nói lên một tâm tình rất khiêm tốn: “Thưa Ngài đúng thế, nhưng lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống”.

Đức Giêsu đã từng ngạc nhiên trước lòng tin của viên bách quản (x. Mt 8,10-11), thì giờ đây Ngài lại chứng kiến lòng tin phi thường của
một người mẹ vì thương con mà dám xóa mình hoàn toàn. Chính tình thương thêm sức mạnh cho lòng tin, khiến lòng tin trở nên kiên trì, bất chấp mọi cản trở, vẫn hy vọng trước một tình hình xem ra bế tắc. Tấm lòng người mẹ đã chạm đến trái tim Đức Giêsu, Ngài đáp lại ngay: “Này bà, lòng tin của bà lớn thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy”. Chỉ bằng một lời nói từ xa, đứa con gái của bà hoàn toàn được chữa lành. Chúa Giêsu đã thử thách và bà đã vượt qua thật ngoạn mục.
Đúng là ơn cứu độ trước tiên chỉ dành cho Israel. Đức Giêsu đã từng căn dặn các môn đệ như thế khi sai họ đi rao giảng Tin Mừng (x. Mt 10, 6). Thế nhưng Ngài không cứng nhắc và bó hẹp trong sứ vụ Cha giao. Ngài vẫn lắng nghe và nhạy bén nhận ra ý Cha trong từng biến cố, để hành động đích xác trong từng thời điểm. Việc mở ra cho dân ngoại hôm nay là khởi đầu cho sứ vụ ngày mai. Vì thế mà Ngài đã đưa ra lệnh truyền cho các tông đồ: “Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ Ta, làm phép rửa cho họ”. (Mt 28,19).
Tuổi trẻ rất mạnh mẽ, nhưng cũng dễ yếu đuối và buông xuôi trước những thử thách. Dường như chúng ta thiếu xác tín mãnh liệt về ơn gọi của mình để sống đến mức độ cuối cùng, và cũng không có cảm thức rằng số phận của người khác liên hệ đến cách sống ơn gọi của ta. Quả thật, chúng ta dễ rút lui khi bị từ chối. Người phụ nữ Canaan chứng minh cho ta thấy kiên trì là một nhân đức, vì nó lay chuyển được tấm lòng của Thiên Chúa. Bà cho thấy việc bày tỏ nguyện vọng tốt lành, nhất là để trợ giúp kẻ khác, thì không phải là chuyện yếu kém để mình phải mặc cảm, hay nổi lên tự ái và phản kháng, nhưng là chuyện của trách nhiệm và tình liên đới trong đời sống nhân loại.
Thiên Chúa thường thử thách con người, nhất là những ai yêu mến Ngài, đến nỗi thánh Têrêsa Avila phải kêu lên: “Chúa đối xử với bạn thân của Chúa như vậy, hèn chi Chúa ít bạn thân là phải!”. Thật vậy, Chúa muốn là bạn thân với mỗi người, nhưng dường như con người rất sợ làm bạn thân với Chúa. Chính vì tình thân mà Chúa muốn thử thách lòng trung thành của chúng ta. Không phải để cho Chúa biết mà để cho ta và mọi người đều biết, hầu thấy những gì Chúa sẽ làm nên. Chính trong thử thách mà ta được thanh luyện để ngày càng lớn lên trong đời sống đức tin, một đức tin sống động bằng đức ái ngày càng rộng lan, để ta đáng được hưởng vinh quang với Chúa (x. Rm 8, 30).

Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu!
Có những tình cảnh thật đáng thương,
như người phụ nữ Ca-na-an,
biết mình kẻ ngoại bang không đáng,
nhưng vẫn đến với Chúa nài van.
Xem ra Chúa có thái độ hững hờ,
bà đợi chờ mà Chúa vẫn làm ngơ,
thế nhưng người phụ nữ vẫn kiên trì,
cho dù Chúa ví bà như con chó,
không lấy bánh của con cái mà cho.
Bà cũng nhận thấy đó là hợp lý,
mà không hề có một chút tự ti.
vẫn kiên trì nói lên điều mình nghĩ,
dù chó con thì vẫn được hưởng dùng,
những bánh vụn rơi xuống từ bàn chủ.
Không ngờ câu bà nói quá tuyệt vời,
nhẹ nhàng và khiêm tốn với lòng tin,
nên Chúa đã cho bà được toại nguyện,
ban ơn cứu chữa như lời bà xin.
Có nhiều khi Chúa làm như thinh lặng,
để xem con có khao khát thật chăng?
hay cũng chỉ là được chăng hay chớ,
không thành tâm và tha thiết đợi chờ.
Có nhiều lần con tự ái kiêu căng,
không xứng với ơn lành mình lãnh nhận,

con quên rằng tất cả là hồng ân,
chứ bản thân con đâu có đáng gì.
Xin cho con luôn biết nhìn ngắm Chúa,
mở trái tim bằng hành động tự do,
để cho Chúa Thánh Thần luôn dẫn dắt,
không cứng nhắc trong nguyên tắc của mình.
Cho con biết linh động và thay đổi,
để ích lợi cho phần rỗi tha nhân,
để danh Cha được chiếu sáng cõi trần,
và Nước Cha lan rộng khắp muôn dân. Amen.

WGPKT(17/08/2023) KONTUM