16/5/2022 – Thứ Hai Tuần V Phục Sinh

BÀI ĐỌC I: Cv 14, 5-18

“Chúng tôi rao giảng cho các người b các thn này mà tr v vi Thiên Chúa hng sng”.

Bài trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, tại Icônia có phong trào người dân ngoại và người Do-thái cùng các thủ lãnh của họ định ngược đãi và ném đá Phaolô và Barnaba. Biết thế, hai ngài trốn sang các thành thuộc Lycaonia là Lystra, Ðerbê và khắp vùng phụ cận, và rao giảng Tin Mừng ở đó. Lúc ấy tại Lystra có người bại chân từ lòng mẹ, anh chỉ ngồi và không hề đi được. Anh nghe Phaolô giảng dạy. Phaolô chăm chú nhìn anh, thấy anh có lòng tin để được cứu chữa, nên nói lớn tiếng rằng: “Hãy chỗi dậy và đứng thẳng chân lên”. Anh liền nhảy lên và bước đi. Dân chúng thấy việc Phaolô làm, thì la to bằng tiếng Lycaonia rằng: “Các vị thần mặc lớp người phàm đã xuống với chúng ta”. Họ gọi Barnaba là thần Giupitê và Phaolô là thần Mercuriô, vì chính ngài giảng. Thầy sãi thần Giupitê ở ngoại thành, mang bò và vòng hoa đến trước cửa: ông toan hợp cùng dân tế thần. Nghe tin ấy, các tông đồ Barnaba và Phaolô liền xé áo mình ra, xông vào đám dân chúng mà la lên rằng: “Hỡi các ngươi, các ngươi làm gì thế? Chúng tôi cũng là loài hay chết, là người như các ngươi, là những kẻ rao giảng cho các người bỏ các thần này mà trở về với Thiên Chúa hằng sống, Ðấng tạo thành trời đất, biển cả và mọi vật trong đó. Trong các thế hệ trước đây, Người đã để mặc cho mọi dân tộc đi theo đường lối riêng mình; dầu vậy, Người không hề để thiếu sót những dấu chứng về Người, Người ban phát muôn ơn lành, cho mưa từ trời xuống cho các ngươi và mùa màng hoa trái, cho các ngươi được no lòng phỉ dạ”. Dầu nói thế, các ngài cũng phải vất vả lắm mới ngăn cản được dân chúng khỏi tế các ngài.

Ðó là lời Chúa.

Lời Chúa: Ga 14, 21-26

“Ðấng Phù Trợ mà Cha sẽ sai đến, Người sẽ dạy các con mọi điều”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Ai nghe các giới răn Thầy truyền và tuân giữ, người ấy là kẻ yêu mến Thầy, và ai yêu mến Thầy, sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy cũng yêu mến và tỏ mình ra cho người ấy”. Ông Giuđa, không phải Giuđa Iscariô, thưa Người rằng: “Lạy Thầy, tại sao Thầy sẽ tỏ mình ra cho chúng con, mà không tỏ cho thế gian?” Chúa Giêsu trả lời: “Ai yêu mến Thầy, sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Lời mà các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Ðấng đã sai Thầy. Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. Nhưng Ðấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính Người sẽ dạy các con mọi điều và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con”.

Ðó là lời Chúa.

*Đọc Giờ Kinh Phụng Vụ link: CGKPV

Suy niệm:                  Linh mục Giuse Nguyễn Hữu Triết

“Ai yêu Thầy thì sẽ giữ lời Thầy, Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, Cha và Thầy sẽ đến ở nơi người ấy”

   1/ Tình yêu loài người với nhau, có chút khác biệt với tình yêu con người dành cho Chúa.

   2/ Tình yêu nhân loại thuộc lãnh vực cảm xúc, thể hiện qua chuyện ưa thích nhau, nhớ nhung khi xa nhau, hồi hộp khi gặp nhau, tiếp cận qua xúc giác… thích ngửi mùi nhau, nắm tay nhau, hôn nhau… Cảm xúc còn được thể hiện qua nhưng món quà tặng nhau vào những dịp sinh nhật, Noel, Tết, ngày tình nhân (14/2)… Cảm xúc được thể hiện đặc biệt qua những hy sinh, vất vả, cực nhọc vì nhau, những sự nâng đỡ tinh thần, vật chất trong những khi cần thiết.

   Các nhà tâm lý có rất nhiều cách định nghĩa Tình yêu… nhưng cuối cùng vẫn có thể nhất trí với câu định nghĩa vắn gọn: “Yêu là cho”. Cho nhiều là yêu nhiều, cho ít là yêu ít, chỉ biết nhận mà không cho đi cái gì thì không có tình yêu. (dĩ nhiên phải cho vô vị lợi. Cho với hậu ý nào đó… thì chỉ là trao đổi, mua bán…)

   3/ Chúng ta yêu Chúa có khác ở điểm: Lệ thuộc lý trí và ý chí, không lệ thuộc cảm xúc. (nếu có chút nào thì cũng chỉ là thứ yếu thôi)

   Chúa là Đấng thiêng liêng, vô hình, chẳng ngửi được mùi Chúa, chẳng nắm được tay Chúa… có dâng Chúa bó hoa, hộp nến, giỏ trái cây… cũng chẳng thấy Chúa hớn hở đón nhận và cám ơn rối rít… Đương nhiên là Chúa nhận tấm lòng thành của ta, dù quà tặng nhỏ xíu nhưng Chúa nhận cách thiêng liêng. Mắt ta chẳng thấy… cũng như quà Chúa cho chúng ta thì muôn vàn, và mọi nơi mọi lúc, nhưng Chúa cũng cho cách âm thầm, có khi gián tiếp qua người này, người nọ… hoặc quá tự nhiên đến nỗi chúng ta nghĩ rằng đó là đương nhiên, chẳng mấy ai nhận ra là của Chúa ban, để nói lên lời cám ơn Chúa. Thí dụ một ngày một đêm Chúa cho mỗi người 20.000 lít không khí để duy trì sự sống… Mấy ai nhận ra là của Chúa cho mà cám ơn Chúa…?

   Chúa không đòi chúng ta một tình yêu dạt dào xúc cảm mà là một tình yêu thuộc trí khôn và ý chí mà thôi.

   Trí khôn: Hiểu giá trị của Lời Chúa, ích lợi của lời Chúa.

   Ý chí: Thực hành như Lời Chúa dậy dù khó khăn, nhọc nhằn, chẳng hứng thú gì… nhiều khi phải hi sinh, từ bỏ thú vui tự nhiên, cảm xúc để giữ đúng lời Chúa.

   Đó là tình yêu Chúa cao độ, đó là cho Chúa tất cảAi yêu Thầy thì giữ Lời Thầy… Ai không giữ Lời Thầy thì không yêu thầy (c 24).

   Vâng ý Cha dưới đất cũng như trên trời… Đó là tình yêu Cha lớn nhất.

   Gương Chúa GiêsuVâng lời cho đến chết và chết trên Thập giá (Pl 2, 8).

   Gương Đức Mẹ: “Xin Vâng” (Lc 1, 38)

***********

Mẹ ơi! Đời con dõi bước theo Mẹ, lòng con quyết noi gương Mẹ, xin Mẹ dậy con hai tiếng “Xin vâng”…    

WGPKT(15/05/2022) KONTUM