Chúa Nhật IV Mùa Vọng – Năm A (CN 18.12.2022)

Bài đọc 1: Is 7,10-14

Này đây người trinh nữ sẽ mang thai.

Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.

10 Khi ấy, Đức Chúa sai ngôn sứ I-sai-a nói với vua A-khát rằng :

11“Ngươi cứ xin Đức Chúa là Thiên Chúa của ngươi
ban cho ngươi một dấu
dưới đáy âm phủ hoặc trên chốn cao xanh.”
12Vua A-khát trả lời :
“Tôi sẽ không xin, tôi không dám thử thách Đức Chúa.”
13Ông I-sai-a bèn nói : “Nghe đây, hỡi nhà Đa-vít,
các ngươi làm phiền thiên hạ chưa đủ sao,
mà còn muốn làm phiền cả Thiên Chúa của tôi nữa ?
14Vì vậy, chính Chúa Thượng sẽ ban cho các ngươi một dấu :
Này đây người trinh nữ sẽ mang thai, sẽ sinh hạ con trai,
và đặt tên là Em-ma-nu-en.”

Đáp ca: Tv 23,1-2.3-4ab.5-6 (Đ. x. c.7c và 10b)

Đ.Chúa sẽ ngự vào : chính Người là Đức Vua vinh hiển.

1Chúa làm chủ trái đất cùng muôn vật muôn loài,
làm chủ hoàn cầu với toàn thể dân cư.2Nền trái đất, Người dựng trên biển cả,
đặt vững vàng trên làn nước mênh mông.

Đ.Chúa sẽ ngự vào : chính Người là Đức Vua vinh hiển.

3Ai được lên núi Chúa ?
Ai được ở trong đền thánh của Người ?4abĐó là kẻ tay sạch lòng thanh,
chẳng mê theo ngẫu tượng.

Đ.Chúa sẽ ngự vào : chính Người là Đức Vua vinh hiển.

5Người ấy sẽ được Chúa ban phúc lành,
được Thiên Chúa cứu độ thưởng công xứng đáng.6Đây chính là dòng dõi những kẻ kiếm tìm Người,
tìm thánh nhan Thiên Chúa nhà Gia-cóp.

Đ.Chúa sẽ ngự vào : chính Người là Đức Vua vinh hiển.

Bài đọc 2: Rm 1,1-7

Xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít, Đức Giê-su Ki-tô là Con Thiên Chúa.

Khởi đầu thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.

1 Tôi là Phao-lô, tôi tớ của Đức Ki-tô Giê-su ; tôi được gọi làm Tông Đồ, và dành riêng để loan báo Tin Mừng của Thiên Chúa. 2 Tin Mừng ấy, xưa Người đã dùng các ngôn sứ của Người mà hứa trước trong Kinh Thánh. 3 Đó là Tin Mừng về Con của Người là Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta.

Xét như một người phàm, Đức Giê-su Ki-tô xuất thân từ dòng dõi vua Đa-vít. 4 Nhưng xét như Đấng đã từ cõi chết sống lại nhờ Thánh Thần, Người đã được đặt làm Con Thiên Chúa với tất cả quyền năng.

5 Nhờ Người, chúng tôi đã nhận được đặc ân và chức vụ Tông Đồ, làm cho hết thảy các dân ngoại vâng phục Tin Mừng hầu danh Người được rạng rỡ. 6 Trong số đó, có cả anh em, là những người đã được kêu gọi để thuộc về Đức Giê-su Ki-tô.

7 Kính gửi tất cả anh em ở Rô-ma, những người được Thiên Chúa yêu thương, được kêu gọi làm dân thánh.

Xin Thiên Chúa là Cha chúng ta, và xin Chúa Giê-su Ki-tô ban cho anh em ân sủng và bình an.

Tin Mừng: Mt 1,18-24

Đức Giê-su sinh làm con bà Ma-ri-a. Bà đã thành hôn với ông Giu-se, con cháu vua Đa-vít.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

18 Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô : bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. 19 Ông Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định tâm bỏ bà cách kín đáo. 20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng : “Này ông Giu-se, con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần. 21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.” 22 Tất cả sự việc này xảy ra là để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ : 23 Này đây, Trinh Nữ sẽ thụ thai và sinh hạ một con trai, người ta sẽ gọi tên con trẻ là Em-ma-nu-en, nghĩa là “Thiên-Chúa-ở-cùng-chúng-ta”. 24 Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy, và đón vợ về nhà.

Suy Niệm: Lm Lu-y Gonzaga Nguyễn Quang Vinh

THIÊN CHÚA Ở CÙNG CHÚNG TA

ĐẤNG EMMANUEN

 

“Emmanuen”, danh xưng vắn gọn nầy, cô đọng lại mặc khải táo bạo nhất, hiện thực nhất, và cũng là phong phú nhất trong toàn bộ Kinh thánh Cựu ước. Danh xưng diễn tả đức tin sâu xa và đầy xác tín nơi tiên tri Isaia rằng Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi dân của Người.  Cũng chính Isaia quả quyết: “Người mẹ có thể quên con của mình sao, còn Ta, Ta không bao giờ quên ngươi”.

Lời sấm về Đấng Emmanuen được tuyên ra vào một thời điểm cố định trong lịch sử Do thái thời vua Akhát, tuy nhiên nội dung của lời sấm vượt qua khung cảnh lịch sử, mang tính tiên tri hướng về tương lai.  Lời sấm được phán ra từ thế kỷ thứ 8 trước công nguyên, được vận chuyển tới thềm kỷ nguyên Thiên Chúa giáng sinh, trung tâm của Tân ước.

Thiên Chúa ở cùng chúng ta gói trọn tất cả Tin mừng từ hang đá Bê-lem đến thập gía đồi Can-vê và cả đến biến cố phục sinh.  Đó là sự đồng hành của Thiên Chúa chung đường với nhân loại.  Vua Akhát đã không hiểu sự gần gũi của Đức Chúa, Đấng muốn làm bạn với nhân loại.  Bối cảnh khi đó : vua Akhát trị vì nước Giuđa, bị hai vua khác tiến đánh, vua lo sợ thất bại, muốn dựa vào thế lực nhân loại và các thần linh khác để cứu đất nước khỏi điêu linh, tiên tri Isaia xuất hiện và can gián xin vua cứ vững tin vào Đức Chúa (x. Is 7,1-17).

Tiên tri Isaia đề xuất vua hãy xin Chúa cho một điềm lạ để nhà vua yên tâm: “một dấu chỉ dưới đáy âm phủ hay trên chốn cao xanh”, và một khi được đón nhận dấu lạ đó nhà vua sẽ tin tưởng vào quyền năng của Chúa mà không chạy theo các ngẫu thần. Nhà vua vì đã không tin vào quyền năng của Thiên Chúa, vua từ chối lời đề nghị của nhà tiên tri: “Tôi sẽ không xin, tôi không dám thử thách Đức Chúa” (Bài đọc 1. Is 7,10-14).  Vua khéo léo khước từ đi theo con đường tiên tri Isaia đề xuất, là tuyệt đối tin tưởng không nao núng vào Đức Chúa.  Trong hoàn cảnh đó tiên tri Isaia mới tuyên sấm: “Nầy đây một thiếu nữ mang thai, sinh hạ con trai và đặt tên là Emmunuen” (Is 7, 14).

Tám trăm năm sau, lời sấm được thực hiện qua việc Mẹ Maria cưu mang Chúa Cứu Thế cách nhiệm lạ, thụ thai bởi phép Chúa Thánh Thần, việc nầy làm cho ông Giuse, người đã thành hôn với Đức Trinh Nữ, đã có ý định lìa bỏ Đức Maria vì cảm thấy mình bất xứng khi tiếp cận với mầu nhiệm cao cả đang xảy ra nơi Đức Maria.  Ông đã được thiên thần báo: “Đừng ngại đón bà Maria vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.  Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt tên cho con trẻ là Giêsu” (Bài Tin Mừng. Mt 1, 20-21).

Sự việc xảy ra để ứng nghiệm lời sấm của tiên tri Isaia (7, 14).  Lời sấm của Isaia và sự thể hiện lời sấm đó nơi bản thân Đức Maria đập vào mắt chúng ta.  Kế hoạch cứu chuộc nhân loại của Thiên Chúa đã được thực hiện.  Đây là niềm vui hoàn vũ cho nhân loại.  Kế hoạch và sự thực hiện xảy ra cách nhau 800 năm.

Cũng như vua Akhát, người thời đại hôm nay từ chối những dấu chỉ tôn giáo, họ có chương trình và kế hoạch riêng để xây dựng đô thị trần thế, bảo đảm an ninh và hạnh phúc.  Con người trần gian tưởng chừng như nắm vững vận mạng của mình, tự lập hoàn toàn tách khỏi Thiên Chúa.  Đúng hơn họ coi thường đời sống tâm linh, phủ nhận đức tin, có khi còn coi Thiên Chúa như cạnh tranh, thù địch với con người; và để cho con người được tự ho, họ khai tử Thượng đế, họ tuyên bố : “Thiên Chúa đã chết” (Nietzsche, A. Camus).

Và cũng như vua Akhát, con người hôm nay cần được thét vào tai “Thiên Chúa ở cùng chúng ta”, đồng hành với chúng ta và nâng đỡ chúng ta qua tất cả thăng trầm cuộc sống.  Một thế giới loại bỏ Thiên Chúa, sẽ tôn con người làm chúa cho mình, thì thật là đại họa cho nhân loại.  Trách nhiệm của người Kitô hữu là làm chứng rằng tin vào Đức Giêsu Kitô không làm ta mất tự do nhưng trái lại cổ vũ con người sống dấn thân xây dựng xã hội trần thế công bằng và hoà bình.

Lạy Đấng Emmanuen, xin hãy đến và cư ngụ trong thế giới con sống, cũng như cư ngụ trong tâm hồn con, vì một thế giới vắng bóng Thiên Chúa là một đại hoạ cho nhân loại. Amen

WGPKT(16/12/2022) KONTUM