06.09.2025 – Thứ Bảy Tuần XXII Thường Niên – Chủ Ngày Sa-Bát (Lc 6,1-5)

Bài đọc 1: Cl 1,21-23

Thiên Chúa cho anh em được hoà giải với Người, để anh em trở nên thánh thiện tinh tuyền.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-lô-xê.

21 Thưa anh em, xưa kia anh em là những người xa lạ, là thù địch của Thiên Chúa vì những tư tưởng và hành động xấu xa của anh em. 22 Nhưng nay nhờ Đức Giê-su là con người bằng xương bằng thịt đã chịu chết, Thiên Chúa cho anh em được hoà giải với Người, để anh em trở nên thánh thiện tinh tuyền và không có gì đáng trách trước mặt Người. 23 Anh em chỉ cần giữ vững đức tin, cần được xây dựng vững chắc, kiên quyết và đừng vì nao núng mà lìa bỏ niềm hy vọng anh em đã nhận được khi nghe loan báo Tin Mừng. Tin Mừng này đã được rao giảng cho khắp thiên hạ, và tôi, Phao-lô, tôi đã được trở nên người phục vụ Tin Mừng.

Đáp ca: Tv 53,3-4.6 và 8 (Đ. c.6a)

Đ.Thiên Chúa là Đấng phù trợ tôi.

3Lạy Thiên Chúa, xin dùng uy danh mà cứu độ,
lấy quyền năng Ngài mà xử cho con.4Lạy Thiên Chúa, xin nghe con nguyện cầu,
lắng tai nghe lời con thưa gửi.

Đ.Thiên Chúa là Đấng phù trợ tôi.

6Có Thiên Chúa phù trì,
thân con đây, Chúa hằng nâng đỡ.8Con tự nguyện dâng Ngài lễ tế,
lạy Chúa, con xưng tụng danh Ngài,
thật danh Ngài thiện hảo.

Đ.Thiên Chúa là Đấng phù trợ tôi.

Tung hô Tin Mừng: Ga 14,6

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống. Không ai có thể đến với Chúa Cha mà không qua Thầy. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng:Lc 6,1-5

Tại sao các ông làm điều không được phép làm ngày sa-bát.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

1 Vào một ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua một cánh đồng lúa ; các môn đệ bứt lúa, vò trong tay mà ăn. 2 Nhưng có mấy người Pha-ri-sêu nói : “Tại sao các ông làm điều không được phép làm ngày sa-bát ?”

3 Đức Giê-su trả lời : “Ông Đa-vít đã làm gì khi ông và thuộc hạ đói bụng ? 4 Ông vào nhà Thiên Chúa lấy bánh tiến mà ăn và cho thuộc hạ ăn. Thứ bánh này, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi. Câu chuyện ấy, các ông chưa đọc sao ?” 5 Rồi Người nói : “Con Người làm chủ ngày sa-bát.”

Nguồn: ktcgkpv.org)

___________________

 

Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng

 

Sứ điệp: Theo gương Chúa Giêsu, hãy có lòng thương xót và biết nhìn bằng tinh thần cảm thông, tha thứ. Đừng nhìn nhau kiểu “bới lông tìm vết, vạch lá tìm sâu”.

Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, vì tội nguyên tổ mà tội lỗi đã tràn vào thế gian. Từ đó, lòng người trở nên nhỏ mọn, hay ghen tị và thích đè bẹp kẻ khác. Ca-in vì ghen tị mà nhẫn tâm giết em là A-ben. Con cái của Gia-cóp cũng vì ghen ghét mà bán em là Giu-se sang Ai-cập. Vua Sau-lê rắp tâm hãm hại Đa-vít cũng vì ghen tức. Các biệt phái theo Chúa và các môn đệ như một cái bóng để tìm cách bắt lỗi cũng vì ghen ghét Chúa.

Lạy Chúa, Chúa đã đến khai mở con đường yêu thương. Chúa đi tiên phong trên con đường đó và dạy con bước theo. Ai cũng có ưu điểm và có cả khuyết điểm. Chúa đã nhìn vào ưu điểm của mỗi người mà cứu vớt họ. Chúa đã gọi một Phê-rô chân thành, Chúa đã chọn một Mát-thêu dứt khoát. Chúa không ngần ngại đến nghỉ tại nhà ông Gia-kêu, Chúa không lầm khi tha tội cho người phụ nữ ngoại tình… Xin cho con có cái nhìn như Chúa. Xin cho con mạnh dạn bước theo Chúa trên con đường yêu thương.

Xin Chúa thanh luyện đôi mắt con để con nhìn thấy những ưu điểm của anh chị em con. Xin Chúa hướng dẫn đôi tay con để con đối xử tử tế với mọi người. Xin uốn nắn miệng lưỡi con, cho môi miệng con bớt chua ngoa, chì chiết người khác, và thay vào đó bằng lời khích lệ nâng đỡ tha nhân.

Xin Chúa dìu con đi bằng ơn thánh của Chúa, để con đủ sức đi trọn con đường yêu thương. Amen.

Ghi nhớ: “Tại sao các ông làm điều không được phép làm trong ngày Sabbat ?”

(Nguồn: tgpsaigon.net)

______________________

 

Suy niệm 2: Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

 

ĐIỀU KHÔNG ĐƯỢC PHÉP LÀM 

 

Suy niệm: 

“Tại sao các ông lại ăn uống với bọn thu thuế và quân tội lỗi?”

“Tại sao môn đệ ông lại không ăn chay?”

“Tại sao môn đệ ông không chịu rửa tay khi dùng bữa?”

Mấy người Pharisêu có vẻ thích đặt những câu hỏi tại sao.

Và trong bài Tin Mừng hôm nay, họ lại đặt một câu hỏi nữa:

“Tại sao các ông làm điều không được phép làm trong ngày sabát?”

 

Câu chuyện đơn giản như sau:

Thầy Giêsu và các trò đi ngang qua một cánh đồng lúa chín.

Các môn đệ đói nên bứt những bông lúa, vò trong tay cho vỏ tróc ra mà ăn.

Hành vi này được phép làm, dựa theo sách Đệ nhị luật (23, 26).

Nhưng vì đó là ngày sabát, nên lại không được phép làm.

Thật ra sách Xuất hành chỉ cấm gặt lúa vào ngày sabát thôi (34, 21).

Nhưng truyền thống đã dựng thêm một hàng rào bảo vệ,

bằng cách coi bứt lúa cũng là một hình thức gặt lúa.

Bởi thế các môn đệ bị coi là đã vi phạm luật giữ ngày sabát.

 

Thầy Giêsu lại một lần nữa bênh vực học trò của mình.

Ngài bắt đầu câu trả lời bằng việc đưa các ông Pharisêu về với Kinh Thánh.

Chẳng lẽ những người trí thức như họ mà đã không đọc chuyện này rồi sao.

Đó là chuyện vua Đavít và thuộc hạ đói bụng, đã được ăn “bánh thánh”,

khi họ đến đền thờ Nốp, gặp tư tế Akhimêléc (1 Sm 21, 2-7).

Vị tư tế này đã cho họ ăn thứ bánh đặt trước nhan Đức Chúa (Xh 25, 30)

mà chỉ tư tế mới được phép ăn (c. 4; Lv 24, 9),

khi 12 bánh cũ của tuần trước được thay bằng bánh mới vào ngày sabát.

Akhimêléc đã làm điều không được phép, vì bánh thường không còn.

Đứng trước cơn đói của Đavít, ông đã không quay đi vì nệ luật.

Đức Giêsu dùng câu chuyện này để bênh các môn đệ đang đói của Ngài,

dù nó không liên quan gì đến chuyện giữ ngày sabát.

Như tư tế Akhimêléc, Ngài cũng không quay đi vì nệ luật.

Hơn nữa, Ngài khẳng định mình là chủ ngày sabát (c. 5).

Đức Giêsu không dẹp bỏ ngày sabát, nhưng đặt nó ở dưới quyền của Ngài.

Chính Ngài cho ta biết cách giữ ngày sabát theo đúng ý Thiên Chúa.

 

Tội nghiệp các môn đệ bị đói, vì họ đã bỏ mọi sự mà theo Thầy Giêsu.

Họ chấp nhận bữa đói bữa no với một vị Thầy lang thang đây đó,

sống hoàn toàn nhờ lòng tốt của người nghe.

Mấy bông lúa có là gì để tránh cái cồn cào trong ruột.

Thầy Giêsu đã từng nếm cái đói, và thèm một trái vả (Mc 11, 13).

Thầy đã từng khát và xin nước của người phụ nữ (Ga 4, 7).

Bởi đó Thầy hiểu được cái đói khát hành hạ con người mọi thời.

 

Mọi luật lệ được đặt ra để phục vụ con người và thăng tiến nó.

Đôi khi chúng ta phải nhìn lại những luật đã quen giữ từ lâu

để điều chỉnh lại cho phù hợp với những nhu cầu mới của con người.

Làm sao để luật không đè bẹp, nhưng nâng đỡ con người sống tốt hơn?

Làm sao để khi áp dụng luật, tôi vẫn giữ được sự mềm mại của tình yêu?

 

Cầu nguyện:
Lạy Chúa,

con được no nê mà vẫn thiếu ăn,

vì bên con còn có người đói lả.

Con uống nước mát mà họng vẫn khô ran,

vì bên con còn có người đang khát.

 

Con vui cười mà nước mắt tuôn rơi,

vì bên con còn có người phiền muộn.

 

Con sáng mắt mà vẫn ở trong bóng đêm,

vì bên con còn có người mù tối.

 

Con mặc áo đẹp mà vẫn rách tả tơi,

vì bên con còn có người trần trụi.

 

Con nằm trong nệm êm mà vẫn thao thức,

vì bên con còn có bao người thiếu thốn.

(Myrtle Householder)

(WHĐ)

_________________________

 

Suy niệm 3: Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, S.J

 

“Con Người làm chủ ngày sa-bát” (Lc 6:5).

Quý ông bà và anh chị em thân mến,

Bài Tin Mừng hôm nay kể lại câu chuyện các môn đệ bứt lúa ăn trong ngày Sa-bát và bị những người Pha-ri-sêu phản đối, nhưng lại được Đức Giê-su bênh vực. Tại sao vậy?

Đức Giê-su khẳng khái tuyên bố trước những người Pha-ri-sêu: “Con Người làm chủ ngày sa-bát” (Lc 6:5). Trong Kinh Thánh Tân Ước, khi hạn từ “Con Người” được viết hoa, hạn từ ấy chỉ về Đức Giê-su, về Đấng Thiên Sai mang bản tính Thiên Chúa. Thiên Chúa làm chủ ngày Sabát. Luật Ngày Sa-bát không áp dụng cho Thiên Chúa. Thiên Chúa sáng tạo trời đất và muôn vật trong sáu ngày, ngày thứ bảy Người nghỉ ngơi, nhưng không có nghĩa là Người không quan tâm, chăm sóc con người. Thiên Chúa vẫn làm việc, vẫn quan phòng vũ trụ vạn vật, để chúng luôn vận hành trong trật tự, vẫn ban cho con người có “lương thực” nuôi dưỡng thể xác và tâm linh. Con người tôn kính, ngợi khen và phụng sự Thiên Chúa vào Ngày Sabát, nhưng con người cũng cần được ăn uống để có sức khỏe mà làm những việc ấy.

Các môn đệ bứt lúa ăn. Chứng tỏ các môn đệ đang đói. Lúa là hoa màu Thiên Chúa ban tặng cho con người để hưởng dùng, nhờ đó biết ngợi khen, cảm tạ Người cho phải lẽ. Thiên Chúa cũng không muốn ai phải đói khổ. Con người không chỉ có nhu cầu tâm linh, nhưng còn cần đáp ứng đủ nhu cầu thể xác.

Vì thế, việc bứt lúa ăn có gì sai trái, có gì vi phạm luật Ngày Sabát? Tại sao người Pharisêu lại hà khắc với người khác cách cay nghiệt đến như vậy? Phải chăng, đối với họ, luật là tất cả, luật ở bên trên con người và sự sống còn, con người phải sống vì luật dù phải đánh đổi bằng chính sự sống của mình, con người chỉ cần đời sống tâm linh mà không cần nhu cầu sức mạnh thể xác? Phải chăng người Pharisêu và các luật sĩ ỷ vào quyền thế để tìm cách bắt lỗi người khác, hạ bệ người yếu thế?

Chúa Giêsu đến thế gian là để giúp con người được giải phóng khỏi mọi thứ nô lệ, nhất là nô lệ cho luật. Thánh Phaolô cũng đã từng phải chiến đấu vì lề luật (x. Rm 7:1-15), và ngài khẳng định rằng chỉ nơi Chúa Giêsu chúng ta mới được giải thoát khỏi tội và Lề Luật. Thuở ban đầu, Thiên Chúa truyền cho ông Môsê chỉ 10 giới răn đơn giản để tránh vi phạm (Thập Giới); sau đó, để giải thích cho Thập Giới nên có thêm 500 luật khác được viết tỉ mỉ trong sách Lêvi và Đệ Nhị Luật. Vì thế, các luật sĩ và người Pharisêu mới áp dụng và tìm đủ cách để “hù dọa” dân, làm cho luật trở nên khắt khe, giam hãm tự do và bị lợi dụng…!

Xin đơn cử về luật Sabát chẳng hạn. Ngày Chúa Nhật kiêng việc xác để phụng thờ Thiên Chúa. Mục đích chính của luật này nhằm giúp con người không làm nô lệ cho công việc, được nghỉ ngơi, toàn tâm toàn trí để ca tụng Thiên Chúa. Khi con người đến gặp Thiên Chúa qua bàn tiệc Lời Chúa và Thánh Thể, họ được tiếp thêm sức mạnh thần lực để lên đường làm chứng cho Tin Mừng. Ngược lại, họ không đến với Chúa thì họ chẳng được gì cả. Có thể tưởng tượng thế này:

Một người con đi làm xa, tự hứa với lòng mình là mỗi tuần về thăm nhà một lần, tận dụng cơ hội để ở gần mẹ cha vì cha mẹ đâu có ở bên ta mãi. Được một vài tháng đầu, anh ta thực hiện đều đặn. Dần dà vì bận công việc, vì các mối tương quan, vì tương lai sự nghiệp, v.v.., anh ta về nhà thưa thớt dần. Anh ta không biết rằng cứ mỗi chiều thứ Bảy, người cha nói với người mẹ: “Bà ơi, mai thằng cu về, bà nhớ đi chợ, nấu những món ngon cho nó ăn nhé! Nghe nói dạo này nó túng lắm, bà cho nó thêm ít tiền nha.” Người mẹ làm theo lời người cha căn dặn. Đến sáng Chúa Nhật, đợi hoài đến trưa, con trai vẫn chưa về. Họ nghĩ rằng con mình bận việc đột xuất nên chắc chiều mới về. Chiều đến, rồi mặt trời xa khuất, bóng đêm dần buông, con trai vẫn chưa về. Thế là cha mẹ anh ta ngồi ăn với nhau những món ăn ngon nhất trong tuần. Người mẹ lại đi cất giấu số tiền đã dành sẵn cho anh ta.

Thế đấy! Việc chúng ta giữ luật Sabát là quyền lợi của chúng ta. Chúng ta đến với Chúa thì được ơn. Không đến thì mất hơn và chẳng ảnh hưởng gì đến Chúa vì Ngài vẫn có đó, chờ đợi ta trở về. Đến ít, đến thưa thớt thì mối tương quan lạnh nhạt, khô khan. Siêng năng đến thường xuyên, mỗi ngày thì ơn sủng đổ tràn trên chúng ta.

Chúc quý vị cầu nguyện sốt sắng!

(Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, Giáo xứ Hoa Lư, Pleiku)

__________________________

 

 
 

WGPKT(05.09.2025) KONTUM