
Thiên Chúa đã cho tôi làm người phục vụ Đức Giê-su Ki-tô, để các dân ngoại trở nên lễ phẩm đẹp lòng Thiên Chúa.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.
14 Thưa anh em, chính tôi, tôi tin chắc rằng anh em có đầy thiện chí, thừa hiểu biết và có khả năng khuyên bảo nhau. 15 Trong thư này, đôi chỗ tôi đã nói hơi mạnh, chẳng qua là để nhắc lại cho anh em điều anh em đã biết. Tôi viết thế là dựa vào ân sủng Thiên Chúa đã ban cho tôi 16 làm người phục vụ Đức Giê-su Ki-tô giữa các dân ngoại, lo việc tế tự là rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa, để các dân ngoại được Thánh Thần thánh hoá mà trở nên một lễ phẩm đẹp lòng Thiên Chúa.
17 Vậy, trong Đức Ki-tô Giê-su, tôi có quyền hãnh diện về công việc phục vụ Thiên Chúa. 18 Thật thế, tôi đâu dám nhắc đến chuyện nào khác, ngoài những gì Đức Ki-tô đã dùng tôi mà thực hiện để đưa các dân ngoại về phục vụ Thiên Chúa, thực hiện bằng lời nói việc làm, 19 bằng sức mạnh của những dấu lạ điềm thiêng, bằng quyền năng của Thánh Thần. Như vậy, từ Giê-ru-sa-lem, đi vòng đến tận miền I-ly-ri, tôi đã làm tròn sứ mạng loan báo Tin Mừng Đức Ki-tô. 20 Nhưng tôi chỉ có tham vọng là loan báo Tin Mừng ở những nơi người ta chưa được nghe nói đến danh Đức Ki-tô. Tôi làm thế vì không muốn xây dựng trên nền móng người khác đã đặt. 21 Trái lại, như có lời chép : Những kẻ đã không được loan báo về Người, sẽ thấy, những kẻ đã không được nghe nói về Người, sẽ hiểu.
Đ.Chúa đã mặc khải ơn Người cứu độ trước mặt chư dân.
1Hát lên mừng Chúa một bài ca mới,
vì Người đã thực hiện bao kỳ công.
Người chiến thắng nhờ bàn tay hùng mạnh,
nhờ cánh tay chí thánh của Người.
Đ.Chúa đã mặc khải ơn Người cứu độ trước mặt chư dân.
2Chúa đã biểu dương ơn Người cứu độ,
mặc khải đức công chính của Người trước mặt chư dân ;3abNgười đã nhớ lại ân tình và tín nghĩa
dành cho nhà Ít-ra-en.
Đ.Chúa đã mặc khải ơn Người cứu độ trước mặt chư dân.
3cdToàn cõi đất này đã xem thấy
ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.4Tung hô Chúa, hỡi toàn thể địa cầu,
mừng vui lên, reo hò đàn hát.
Đ.Chúa đã mặc khải ơn Người cứu độ trước mặt chư dân.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Ai giữ lời Đức Ki-tô dạy, thì nơi kẻ ấy, tình yêu Thiên Chúa đã thực sự nên hoàn hảo. Ha-lê-lui-a.
Con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
1 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Một nhà phú hộ kia có một người quản gia. Người ta tố cáo với ông là anh này đã phung phí của cải nhà ông. 2 Ông mới gọi anh ta đến mà bảo : ‘Tôi nghe người ta nói gì về anh đó ? Công việc quản lý của anh, anh tính sổ đi, vì từ nay anh không được làm quản gia nữa !’ 3 Người quản gia liền nghĩ bụng : ‘Mình sẽ làm gì đây ? Vì ông chủ đã cất chức quản gia của mình rồi. Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi. 4 Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia, sẽ có người đón rước mình về nhà họ !’
5 “Anh ta liền cho gọi từng con nợ của chủ đến, và hỏi người thứ nhất : ‘Bác nợ chủ tôi bao nhiêu vậy ?’ 6 Người ấy đáp : ‘Một trăm thùng dầu ô-liu.’ Anh ta bảo : ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, ngồi xuống mau, viết năm chục thôi.’ 7 Rồi anh ta hỏi người khác : ‘Còn bác, bác nợ bao nhiêu vậy ?’ Người ấy đáp : ‘Một ngàn giạ lúa.’ Anh ta bảo : ‘Bác cầm lấy biên lai của bác đây, viết lại tám trăm thôi.’
8 “Và ông chủ khen tên quản gia bất lương đó đã hành động khôn khéo. Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại.”
Nguồn: ktcgkpv.org)
___________________
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
(Nguồn: tgpsaigon.net)
______________________
Suy niệm 2: Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
HÀNH ĐỘNG KHÔN KHÉO
Suy niệm:
Bài Tin Mừng hôm nay gợi cho ta câu chuyện về Mạnh Thường Quân.
Ông là tướng quân của nước Tề vào thời Chiến Quốc.
Khi ông sai Phùng Huyên sang đất Tiết đòi nợ về cho mình,
Phùng Huyên lại đốt giấy nợ của nhiều người và tha luôn nợ cho họ.
Mạnh Thường Quân không hiểu hết được ý nghĩa việc làm này.
Một năm sau, khi không được vua Tề tin dùng nữa,
Mạnh Thường Quân phải lui về đất Tiết để cư ngụ.
Dân chúng đổ xô ra đón ông như một vị ân nhân đáng kính.
Bấy giờ ông mới hiểu việc làm khôn ngoan trước đây của Phùng Huyên.
Bài Tin Mừng hôm nay có thể làm chúng ta bối rối.
Người quản gia bị mang tiếng là phung phí tài sản của chủ.
Anh phải nghỉ việc, dù không rõ tiếng tiếng đồn ấy có đúng không.
Anh không được bào chữa gì cho chính mình.
Bây giờ anh chỉ lo chuyện tương lai, sau khi thất nghiệp.
Anh suy nghĩ như một độc thoại: “Mình sẽ làm gì đây?”
Và anh nhận ra những hạn chế của mình về thân xác và tâm lý.
“Cuốc đất thì không nổi, ăn mày thì hổ ngươi” (c. 3).
Dường như một ý nghĩ đã lóe lên trong anh.
“Mình biết phải làm gì rồi, để sau khi mất chức quản gia,
sẽ có người đón rước mình về nhà họ!” (c. 4).
Anh quản gia chỉ có một thời gian ngắn để thu xếp trước khi ra đi.
Anh đã gọi các con nợ của chủ đến,
và trong tư cách là người còn có quyền, anh cho họ tự tay viết lại giấy nợ.
Họ đều là người nợ ông chủ những số nợ lớn.
Số nợ này được giảm đáng kể, dưới sự gợi ý của anh quản gia.
Một trăm thùng dầu ôliu, nay chỉ còn nợ năm mươi thôi.
Một ngàn giạ lúa, bây giờ chỉ còn nợ năm trăm.
Dĩ nhiên đối với anh, tất cả đều phải theo nguyên tắc có qua có lại.
Anh đã cho họ được hưởng lợi vào lúc này,
thì hẳn họ sẽ phải nhớ đến anh lúc anh sa cơ lỡ vận (c. 4).
Ông chủ chắc đã biết trò gian xảo của anh.
Những lời đồn đãi trước đây quả không hoàn toàn vô căn cứ (c.1).
Đúng anh là một tên quản gia bất lương.
Vậy mà ông chủ đã khen anh, điều này làm chúng ta bị sốc.
Nhưng chủ không hề khen sự bất lương của anh.
Ông chỉ khen anh về cách hành động khôn khéo (c. 8).
Anh khôn khéo vì anh biết nghĩ ra cách để tìm được bảo đảm cho mình,
dù đó chỉ là thứ bảo đảm vật chất ở đời này có tính tạm bợ.
Đức Giêsu lấy làm tiếc vì con cái ánh sáng là chúng ta
lại không có được sự khôn ngoan như con cái đời này.
Người ngoài đời có nhiều bí quyết để làm giàu, để thành đạt.
Họ có đủ khôn khéo để công việc kinh doanh được trôi chảy.
Họ dám có sáng kiến và dám liều để đem ra thực hiện.
Ước gì chúng ta có sự khôn ngoan đích thực và ngay thẳng,
nghĩa là biết khéo tận dụng mọi sự mình có,
để được gặp Chúa ở đời này và được hạnh phúc ở đời sau.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
giàu sang, danh vọng, khoái lạc
là những điều hấp dẫn chúng con.
Chúng trói buộc chúng con
và không cho chúng con tự do ngước lên cao
để sống cho những giá trị tốt đẹp hơn.
Xin giải phóng chúng con
khỏi sự mê hoặc của kho tàng dưới đất,
nhờ cảm nghiệm được phần nào
sự phong phú của kho tàng trên trời.
Ước gì chúng con mau mắn và vui tươi
bán tất cả những gì chúng con có,
để mua được viên ngọc quý là Nước Trời.
Và ước gì chúng con không bao giờ quay lưng
trước những lời mời gọi của Chúa,
không bao giờ ngoảnh mặt
để tránh cái nhìn yêu thương
Chúa dành cho từng người trong chúng con. Amen.
(WHĐ)
_________________________
Suy niệm 3: Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, S.J
“Con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại” (Lc 16:8).
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Đoạn Tin Mừng hôm nay thuật lại dụ ngôn “Người Quản Gia Bất Lương”. Đây là dụ ngôn dễ gây hiểu làm nhất, nghĩa là nhiều người nghĩ rằng Chúa Giê-su đồng lõa với sự bất chính của người quản gia, hoặc Chúa tán dương người quản gia này. Vậy, sự thật thế nào? Đâu là thông điệp Chúa muốn gửi tới chúng ta khi kể dụ ngôn này?
Dụ ngôn “Người Quản Gia Bất Lương” kể về câu chuyện một người quản gia sắp sửa bị đuổi việc vì đã phung phí tài sản của chủ anh. Khi biết mình sắp sửa bị thất nghiệp, người quản gia đã “khôn ngoan” sử dụng quyền hành hiện tại để mua chuộc tình thương của người khác bằng cách bảo họ khai man số nợ. Người chủ chứng kiến cảnh tượng này thì khen anh ta đã hành động khôn khéo (Lc 16:8a). Còn Chúa Giê-su thì nói: “Con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại” (Lc 16:8b). Rõ ràng cả Chúa và ông chủ đã không tán dương anh ta, nhưng nhận ra và khen ngợi cách hành xử khôn lanh của anh, bởi vì cách hành xử của anh đối với người đồng loại là khôn khéo, nhưng đối với ông chủ thì đó là hành vi bất chính và gian manh vì đã làm cho ông chủ bị tiêu hao tài sản, và quả thực người quản gia đã phung phí tài sản của ông chủ. Cuối cùng, đâu là thông điệp Chúa muốn gửi tới chúng ta?
Nếu đọc đoạn kế tiếp Lc 16:1-8, chúng ta sẽ nghe Chúa nói “hãy dùng Tiền Của bất chính mà tạo lấy bạn bè, phòng khi hết tiền hết bạc, họ sẽ đón rước anh em vào nơi ở vĩnh cửu” (Lc 16:9) như để khuyên chúng ta rằng hãy biết khôn ngoan quản lý những ơn lành Chúa ban hầu đạt tới sự sống đời đời. Mỗi người chúng ta đều có năng lực riêng. Người có tài này, kẻ có tài nọ. Nếu biết sử dụng tài năng của mình để ngợi khen, tôn kính và phụng sự Chúa thì sẽ góp phần vào sự cứu rỗi linh hồn mình và linh hồn người khác nữa. Có nhiều người đã không sử dụng tài năng và ơn lành Chúa ban như Chúa muốn, lãng phí tài năng và ơn sủng của Chúa, làm những điều bất chính như thợ sửa khóa thì đi mở khóa ăn trộm, kỹ sư máy tính tạo ra “virus” để hại máy tính người khác, kỹ sư cầu đường và xây dựng thì đi rút ruột công trình gây tai nạn chết người, các Giáo sĩ thì “buôn thần bán thánh”, v.v..
Bên cạnh đó, người quản gia bất lương này đã gạt quá khứ qua một bên để hướng tới tương lai, một tương lai u ám đang ở phía trước, một tương lai sẽ bị thất nghiệp, sẽ bị ruồng rẫy, sẽ mất hết bạn bè…! Vì thế, anh ta đã khôn khéo tận dụng thời gian của hiện tại để biến tương lai u ám trở nên sáng sủa hơn, cuộc sống của anh được thuận lợi hơn. Nếu chúng ta có cơ hội như anh ta, liệu chúng ta có biết tận dụng thời gian hiện tại để làm cho tương lai của mình tốt hơn, một tương lai mà linh hồn được sống trong Nước Trời.
Cũng thế, mỗi người chúng ta nên ý thức rằng tất cả những gì thuộc về thế gian này đều là tạm bợ. Mọi sự đều sẽ trôi đi và chỉ là phương tiện để giúp chúng ta đạt được mục đích sau cùng là sự sống đời đời, là yêu Chúa và thuộc về Chúa, thuộc về vương quốc của Ngài. Tháng 11 này cũng nhắc nhớ chúng ta về điều ấy, đó là nhiều người ra đi trước chúng ta nhưng chưa được giải thoát vì đã phạm tội mất lòng Chúa nên bây giờ phải thanh luyện linh hồn để xứng đáng diện kiến thánh nhan Chúa, và họ cần lời cầu nguyện cùng với đời sống thánh thiện của chúng ta như thực thi điều Giáo Hội khuyên dạy là lãnh nhận Bí tích Hòa Giải, Bí tích Thánh Thể, cầu nguyện theo ý Đức Giáo Hoàng, viếng nghĩa trang để cầu nguyện cho các linh hồn đang chịu thanh luyện… trong tháng này!
Qua những gợi ý trên, quý vị hãy suy nghĩ về những tài năng và ơn lành Chúa ban cho bản thân mình và thử đặt câu hỏi: tôi đã và đang sử dụng những tài năng và ơn lành Chúa ban như Chúa mong muốn hay đang làm những điều sai lạc, hoặc chẳng muốn làm gì tốt để phục vụ sứ mạng Chúa trên trần gian này? “Khôn khéo” thì thuộc về con người, nhưng “khôn ngoan” là ơn thánh Chúa ban cho người thiện tâm. Chúng ta đang là người khôn khéo hay khôn ngoan? Đâu là sự lệch lạc của chúng ta khi sống mối tương quan tình yêu với Chúa, để rồi sau khi chết thì không được hưởng niềm vui thiên đàng ngay thức thời?
Chúc quý vị cầu nguyện sốt sắng!
(Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, Giáo xứ Hoa Lư, Pleiku)
__________________________
![]()
