14.08.2025 – Thứ Năm Tuần XIX Thường Niên – Hết Lòng Tha Thứ (Mt 18,21 – 19,1)

Bài đọc 1: Gs 3,7-10a.11.13-17

Hòm Bia Giao Ước của Vị Chúa Tể toàn cõi đất sắp dẫn đầu anh em mà qua sông Gio-đan.

Bài trích sách Giô-suê.

7 Ngày ấy, Đức Chúa phán với ông Giô-suê : “Hôm nay, Ta bắt đầu cho ngươi được nên cao trọng trước mắt toàn thể con cái Ít-ra-en, để chúng biết là Ta sẽ ở với ngươi như Ta đã ở với Mô-sê. 8 Còn ngươi, ngươi sẽ ra lệnh này cho các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước : khi đến sông Gio-đan, các ngươi hãy đứng lại trong lòng sông.” 9 Ông Giô-suê nói với con cái Ít-ra-en : “Anh em hãy tiến lại đây và nghe lời của Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em.” 10a Rồi ông nói : “Dựa vào điều này, anh em sẽ biết là Thiên Chúa hằng sống ngự giữa anh em và Người sẽ hoàn toàn đuổi người Ca-na-an cho khuất mắt anh em. 11 Này đây, Hòm Bia Giao Ước của Vị Chúa Tể toàn cõi đất sắp dẫn đầu anh em mà qua sông Gio-đan. 13 Khi các tư tế khiêng Hòm Bia của Đức Chúa, Vị Chúa Tể toàn cõi đất, vừa đặt chân xuống nước sông Gio-đan, thì nước sông Gio-đan, nước mạn ngược chảy xuống, sẽ bị chặn lại và dừng lại thành một khối duy nhất.”

14 Khi dân rời lều để qua sông Gio-đan, thì các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước dẫn đầu dân. 15 Bấy giờ là mùa gặt ; ngày nào sông Gio-đan tràn ra hai bên bờ. Lúc những người khiêng Hòm Bia vừa đến sông Gio-đan, và chân các tư tế khiêng Hòm Bia vừa nhúng vào nước ở ven bờ, 16 thì nước mạn ngược chảy xuống dừng lại, dựng đứng thành một khối duy nhất trong một khoảng rất dài, ở A-đam là thành ở cạnh Xác-than ; còn nước chảy xuống biển A-ra-va, tức là Biển Muối, thì bị chặn hẳn lại, và dân đã qua sông, đối diện với Giê-ri-khô. 17 Các tư tế khiêng Hòm Bia Giao Ước của Đức Chúa đứng yên tại chỗ, nơi đất khô cạn giữa lòng sông Gio-đan, trong khi toàn thể Ít-ra-en qua sông trên đất khô cạn, cho đến khi toàn dân đã qua hết.

Đáp ca: Tv 113A,1-2.3-4.5-6

Đ.Ha-lê-lui-a.

1Thuở Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập,
thuở nhà Gia-cóp rời bỏ ngoại bang,2thì Giu-đa trở thành nơi Chúa ngự,
Ít-ra-en nên lãnh địa của Người.

Đ.Ha-lê-lui-a.

3Vừa thấy thế, biển liền trốn chạy,
sông Gio-đan cũng chảy ngược dòng.4Ví tựa bầy chiên, núi đồi nhảy nhót,
như thể đàn cừu, gò nổng tung tăng.

Đ.Ha-lê-lui-a.

5Biển kia ơi, việc gì mà trốn chạy ?
Gio-đan hỡi, cớ chi chảy ngược dòng ?6Kìa núi đồi, sao nhảy nhót ví tựa bầy chiên ?
Này gò nổng, sao tung tăng như thể đàn cừu ?

Đ.Ha-lê-lui-a.

Tung hô Tin Mừng:Tv 118,135

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.

Xin toả ánh tôn nhan rạng ngời trên tôi tớ Chúa,

thánh chỉ Ngài, xin dạy bề tôi. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng:Mt 18,21 – 19,1

Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

1821 Khi ấy, ông Phê-rô đến gần Đức Giê-su mà hỏi rằng : “Thưa Ngài, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần ? Có phải đến bảy lần không ?” 22 Đức Giê-su đáp : “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy.

23 “Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. 24 Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn yến vàng. 25 Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y, vợ con y, cùng tất cả tài sản mà trả nợ. 26 Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống lạy lục : ‘Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết.’ 27 Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. 28 Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo : ‘Trả nợ cho tao !’ 29 Bấy giờ, người đồng bạn sấp mình xuống van xin : ‘Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh.’ 30 Nhưng y không chịu, cứ đi tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. 31 Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. 32 Bấy giờ, tôn chủ cho đòi y đến và bảo : ‘Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, 33 thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao ?’ 34 Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. 35 Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”

191 Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, Người rời khỏi miền Ga-li-lê và đi đến miền Giu-đê, bên kia sông Gio-đan.

Nguồn: ktcgkpv.org)

___________________

 

Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng

 

Sứ điệp: Chúng ta phải tha thứ cho nhau vô điều kiện, bởi vì Thiên Chúa nhân lành luôn thương xót và tha thứ mọi lỗi lầm cho ta trước.

Cầu nguyện: Lạy Cha, con chúc tụng tình thương độ lượng hải hà mà Cha đã thực hiện nơi nhân loại và nơi bản thân yếu đuối của con. Chúa không nhìn đến lòng phản trắc đáng phải chết khi nguyên tổ chúng con sa ngã phạm tội, Cha đã tha thứ và gọi tên A-đam, E-và, để loan báo chương trình cứu thoát. Từ lời hứa ấy, Cha đã từng bước thực hiện ơn cứu độ và hoàn thành trong Đức Giêsu Tử Nạn và Phục Sinh. Cha còn tiếp tục ban lại cho con sự sống của Cha cách dồi dào hơn nữa trong Ngôi Thánh Linh. Vâng, nhân loại đáng chết đã được hưởng lòng thương xót thứ tha của Cha. Con sẽ mãi ca tụng Cha nhân từ trọn đời sống con.

Lạy Cha là Đấng luôn tha thứ và hay thương xót, xin cho con biết học bài học rộng lượng, khoan dung để con đối xử như thế với mọi người anh em. Xin cho con biết vì Cha mà tha thứ tất cả cho mọi người có điều xích mích, bất hòa với con, không giới hạn, không điều kiện. Con ý thức được rằng con tha thứ cho anh em không phải vì con cao thượng hay vì con nhân đức, cũng không phải vì người anh em nhận ra lỗi và hạ mình van xin. Nhưng lạy Cha, chỉ vì một lý do là Cha muốn con tha thứ, như Cha đã tha thứ cho con trước. Xin cho mỗi lần con cố gắng tập tha thứ, là con trở nên giống Cha và giống Đức Giêsu đã tha thứ cho kẻ giết hại mình.

Con cầu xin cho mọi anh chị em con cùng sống theo lời Chúa Giêsu chỉ dạy: hãy tha thứ để được thứ tha. Amen.

Ghi nhớ: “Thầy không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy”.

(Nguồn: tgpsaigon.net)

______________________

 

Suy niệm 2: Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J

 

BẢY MƯƠI LẦN BẢY

 

Suy niệm:

Có khoảng cách rất lớn giữa mười ngàn yến vàng với một trăm quan tiền.

Mười ngàn yến vàng bằng một trăm triệu quan tiền.

Vậy mà người vừa được tha món tiền cực lớn ấy,

lại không tha được cho bạn của mình một món tiền tương đối nhỏ.

Thái độ độc ác này khiến tôi nhìn lại mình và tự hỏi tại sao.

Tại sao tôi không tha cho anh em tôi những điều nhỏ mọn hàng ngày,

trong khi Chúa vẫn tha cho tôi những món nợ rất lớn?

Dù một trăm quan tiền là hơn ba tháng lương của người lao động,

nhưng nó chẳng là gì so với món tiền lớn tôi mắc nợ Chủ tôi.

Tôi mắc nợ Ngài sự hiện hữu của tôi trên đời và tất cả những gì tôi có.

Tôi mắc nợ Ngài vì tình yêu bao la Ngài dành cho tôi.

Món nợ lớn vô cùng, vì tôi là thụ tạo, còn Ngài là Tạo Hóa.

 

“Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết” (cc. 26. 29).

Cả hai người đầy tớ đều sấp mình van xin như thế

khi cả hai đều không thể nào trả ngay được món nợ.

Nhưng hai câu trả lời nhận được lại khác nhau.

Chỉ vị vua mới biết chạnh lòng thương xót và tha toàn bộ số nợ (c. 27).

Còn người đầy tớ vừa được tha món nợ lớn, lại không có lòng thương xót này.

Anh ta thích dùng sức mạnh và quyền lực để giải quyết.

Túm lấy, bóp cổ, tống bạn mình vào ngục cho đến khi trả xong.

Lẽ ra anh ta phải cư xử với bạn mình như ông chủ đã cư xử với anh.

Đó chính là nội dung lời buộc tội của ông chủ giận dữ:

“Ngươi không phải thương xót đồng bạn,

 như chính ta đã thương xót ngươi sao ?” (c. 33).

Lòng thương xót anh nhận được đã không trở thành dòng suối mát

chảy đến với người bạn đang cần chút xót thương.

Chính vì thế sự tha thứ mà anh nhận được từ chủ

phút chốc bị rút lại, bị xóa sạch.

Anh lại bị trở về tình trạng trước đây,

bị quân lính hành hạ, bị tù đầy cho đến khi trả hết (c. 34).

Sự tha thứ và lòng thương xót của Thiên Chúa đối với chúng ta

chỉ ở lại với điều kiện là nó được chuyển đi, chứ không giữ lại.

Giữ lại đồng nghĩa với bị rút lại.

Món quà tôi nhận được từ Cha phải trở thành món quà tôi trao cho anh em.

 

Trong cuộc sống, chúng ta là con nợ của nhau, người này nợ người kia.

Trước những xúc phạm của người anh em trong cộng đoàn,

Phêrô nghĩ phải chăng nên tha đến bảy lần.

Đức Giêsu mời ta tha đến bảy mươi lần bảy, nghĩa là tha đến vô cùng.

Ngài mời ta đi vào chỗ sâu nhất trong trái tim Thiên Chúa.

Sự tha thứ bắt nguồn từ tấm lòng, từ trái tim (c. 35).

Một trái tim tàn nhẫn chỉ biết đến một sự công bằng cứng cỏi.

Thế giới hôm nay cần một trái tim tha thứ hơn bao giờ.

Những nước nghèo mong chờ được tha những món nợ lớn.

Có những mối thù cần được tha giữa các sắc tộc, quốc gia, tôn giáo…

Người Kitô hữu chúng ta giúp gì cho sự tha thứ trong thế giới hôm nay?

 

Cầu nguyện:

Giữa một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận,

xin dạy con biết phục vụ âm thầm.

 

Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt,

xin dạy con biết yêu thương tự hiến.

 

Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ,

xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm.

 

Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị,

xin dạy con biết coi mọi người như anh em.

 

Lạy Chúa Ba Ngôi,

Ngài là mẫu mực của tình yêu tinh ròng,

xin cho các Kitô hữu chúng con

trở thành tình yêu

cho trái tim khô cằn của thế giới.

 

Xin dạy chúng con biết yêu như Ngài,

biết sống nhờ và sống cho tha nhân,

biết quảng đại cho đi

và khiêm nhường nhận lãnh.

 

Lạy Ba Ngôi chí thánh,

xin cho chúng con tin vào sự hiện diện của Chúa

ở sâu thẳm lòng chúng con,

và trong lòng từng con người bé nhỏ.

(WHĐ)

_________________________

 

Suy niệm 3: Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, S.J

 

“Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con thì con phải tha đến mấy lần?” (Mt 18:21)

Quý ông bà và anh chị em thân mến,

Hôm nay chúng ta được nghe Chúa Giêsu dạy về việc tha thứ. Đây là một trong những vấn đề chúng ta thường gặp trong cuộc sống. Trong các mối tương quan nhân vị, tha thứ là một trong những điều chúng ta phải đối diện và thực hiện.

Tông đồ Phêrô, đại diện cho các môn đệ Chúa Giêsu, thắc mắc về việc tha thứ. Ngài nghĩ rằng tha thứ cho người khác bảy lần là tuyệt vời lắm rồi. Số 7 (bảy) là số hoàn hảo. Thực thế, chúng ta vẫn nghe Giáo Hội dạy rằng có 7 Phép Bí Tích, 7 Sự Thương Khó của Đức Mẹ, 7 Mối Tội Đầu, 7 Ơn Chúa Thánh Thần…; Sách Khải Huyền có nói về số 7 – Bảy Hội Thánh, Bảy Ngôi Sao, Bảy Cây Đèn (x. Kh 1:9-20), tất cả như một biểu tượng của sự hoàn hảo, của ơn sủng, của tình yêu. Tuy nhiên, với Chúa Giêsu, trong việc sống đức bác ái, tha thứ không thể giới hạn trong con số 7.

Chúa Giêsu khuyên các môn đệ của Người rằng các ngài nên tha thứ cho người xúc phạm đến bản thân mình tới “bảy mươi lần bảy”, nghĩa là 490 lần, nói cách khác, đó là một sự tha thứ không giới hạn như Thiên Chúa đã tha thứ trọn vẹn cho con người qua câu chuyện dụ ngôn mà Chúa Giêsu kể để minh họa về tình yêu và lòng tha thứ của Thiên Chúa dành cho con người. Con số 490 không phải là một con số quá lớn trong toán học, nhưng nó diễn tả một sự tha thứ tất cả, tha thứ tuyệt đối, vì chúng ta khó có thể đếm được sự tha thứ của mình dành cho người khác tới lần thứ 490. Bài học về sự tha thứ của Chúa Giêsu là như thế: Tha Thứ không tính toán, Vị Tha như Thiên Chúa.

Trên thực tế, tha thứ cũng đòi hỏi một “nghệ thuật” mang tính giáo dục! Tựa như thánh Inhã Loyola nói về “đức ái có phân định” (discreta caritas), nghĩa là chúng ta phải yêu người nhưng đồng thời cũng nên biết phải yêu như thế nào, không yêu mù quáng, không yêu dại khờ, không phải cứ yêu hết mình là có thể giúp người khác tốt hơn vì có khi gây hại cho họ và cho chính mình. Tha thứ nhiều lần và vô điều kiện, nhưng đến một lúc phải suy xét cách thức tha thứ như thế nào để giúp người khác lớn lên, không chai lỳ hoặc lờn mặt?

Hiểu về bài học tha thứ của Chúa thì không quá khó, nhưng sống bài học tha thứ ấy thì khó vô cùng. Chúng ta đều là những con người giới hạn, vì giới hạn nên rất mau quên lãng. Hình ảnh “người đầy tớ không biết xót thương” khắc họa chân dung của từng người chúng ta. Chúng ta nhận sự tha thứ của Thiên Chúa. Chúng ta van xin Chúa thứ tha. Chúng ta sám hối và quyết tâm sống cuộc đời hoán cải. Thế nhưng, một chốc lát thôi, chúng ta dễ quên đi tất cả những gì đã nhận được từ Thiên Chúa, quên sống tinh thần sám hối và vị tha, quên hết những quyết tâm của bản thân mình. Con người chúng ta là thế! Vậy, đâu là chìa khóa giúp chúng ta giải quyết bài toán về việc thực thi tinh thần bác ái Kitô giáo? Phải chăng chúng ta nên luôn ý thức về sự giới hạn của bản thân và nhớ lại tình yêu của Chúa, tình yêu của người khác dành cho chúng ta, v.v. để sống tinh thần bác ái vị tha như Chúa muốn, như Chúa và người khác đã làm cho mình? Chúng ta có hay tính toán khi tha thứ, giúp đỡ và yêu thương người khác không? Liệu cách tha thứ của chúng ta có giúp người khác lớn lên và sống tốt hơn không?

Chúc quý vị cầu nguyện sốt sắng!

(Gp. Kon Tum)

__________________________

 
 

WGPKT(13.08.2025) KONTUM