
Hễ người nào ra khỏi cửa nhà con để đón con, con sẽ dâng người đó làm lễ toàn thiêu.
Bài trích sách Thủ lãnh.
29 Khi ấy, thần khí của Đức Chúa ở trên ông Gíp-tác và ông đã sang Ga-la-át và Mơ-na-se, rồi qua Mít-pa Ga-la-át, và từ Mít-pa Ga-la-át ông qua đánh con cái Am-mon. 30 Ông Gíp-tác khấn hứa với Đức Chúa rằng : “Nếu Ngài trao con cái Am-mon vào tay con, 31 thì -khi con đã thắng con cái Am-mon mà trở về bình an- hễ người nào ra khỏi cửa nhà con để đón con, người đó sẽ thuộc về Đức Chúa, và con sẽ dâng nó làm lễ toàn thiêu.” 32 Ông Gíp-tác qua bên con cái Am-mon để giao chiến với chúng, và Đức Chúa đã trao chúng vào tay ông. 33 Ông đánh chúng tơi bời từ A-rô-e cho tới gần Min-nít, tất cả là hai mươi thành, và cho tới A-vên Cơ-ra-mim. Thật là một cuộc đại bại : con cái Am-mon bị hạ nhục trước mặt con cái Ít-ra-en.
34 Khi ông Gíp-tác trở về Mít-pa, tới nhà ông, thì này con gái ông ra đón ông, vừa đánh trống vừa nhảy múa. Cô là con gái độc nhất của ông : ngoài cô ra, ông không có con trai con gái nào khác. 35 Thoạt nhìn thấy cô, ông liền xé áo và nói : “Ôi, con gái của cha, thật con làm khổ cha rồi ! Chính con lại ở trong số những kẻ gây bất hạnh cho cha ! Cha đã trót mở miệng khấn hứa cùng Đức Chúa và không thể rút lại được.” 36 Cô thưa với ông : “Thưa cha, cha đã trót mở miệng khấn hứa cùng Đức Chúa, thì cha cứ thi hành cho con như lời cha đã khấn hứa, vì Đức Chúa đã cho cha trả thù được con cái Am-mon, kẻ thù của cha.” 37 Cô lại nói với cha : “Con chỉ xin cha điều này thôi, là hoãn cho con hai tháng để cùng với bạn bè, con rảo quanh núi đồi, mà khóc cho đời con gái của con.” 38 Ông nói : “Con cứ đi”, và ông để cho cô đi hai tháng. Cô ra đi cùng với các bạn, rảo quanh đồi núi mà khóc cho nỗi bất hạnh của mình. 39a Hết hai tháng, cô trở về với cha, và ông thi hành cho cô lời ông đã khấn hứa.
Đ.Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
5Phúc thay người đặt tin tưởng nơi Chúa,
chẳng vào hùa với bọn kiêu căng
và những kẻ theo đường gian ác.
Đ.Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
7Chúa chẳng thích gì tế phẩm và lễ vật,
nhưng đã mở tai con ;
lễ toàn thiêu và lễ xá tội, Chúa không đòi,8acon liền thưa : Này con xin đến !
Đ.Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
8bTrong sách có lời chép về con9rằng : con thích làm theo thánh ý,
và ấp ủ luật Chúa trong lòng,
lạy Thiên Chúa của con.
Đ.Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
10Đức công chính của Ngài,
con loan truyền giữa lòng đại hội ;
lạy Chúa, Ngài từng biết :
con đâu có ngậm miệng làm thinh.
Đ.Lạy Chúa, này con xin đến để thực thi ý Ngài.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a.
Ngày hôm nay, anh em chớ cứng lòng,
nhưng hãy nghe tiếng Chúa. Ha-lê-lui-a.
Gặp ai, anh em cũng mời hết vào tiệc cưới.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
1 Khi ấy, Đức Giê-su dùng dụ ngôn mà nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân rằng : 2 “Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. 3 Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến. 4 Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ : ‘Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng : Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới !’ 5 Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi : kẻ thì đi thăm nông trại, người thì đi buôn, 6 còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà hành hạ và giết chết. 7 Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng. 8 Rồi nhà vua bảo đầy tớ : ‘Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. 9 Vậy các ngươi đi ra các ngả đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới.’ 10 Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.
11 ‘Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, 12 mới hỏi người ấy : Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới ?’ Người ấy câm miệng không nói được gì. 13 Nhà vua liền bảo những người phục dịch : ‘Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng ! 14 Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít’.”
Nguồn: ktcgkpv.org)
___________________
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
Sứ điệp: Nước Trời rộng mở để đón mời tất cả mọi người vào. Nhưng khi đã vào, cần phải sống theo lòng tin thì mới được ơn cứu độ, được ở lại trong Nước Trời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, đa số người Do Thái từ chối tin vào Chúa. Họ không muốn lưu tâm tới, lại còn giết hại các tiên tri và giết luôn cả Chúa.
Dưới con mắt người đời, chương trình của Thiên Chúa tưởng chừng bị phá hủy. Nhưng trái lại Tin Mừng ấy, bữa tiệc Nước Trời ấy lại được mở rộng và mời đón hết mọi người khắp nơi vào dự tiệc. Và chính con cũng đang được hưởng tình thương và ân sủng vô giới hạn của Chúa. Con được gia nhập vào Hội Thánh, được trở thành con cái Thiên Chúa nhờ bí tích Thánh Tẩy. Con được giữ tiệc Nước Chúa hằng ngày mỗi khi dự thánh lễ. Ngay cả khi trở về đời sống thường nhật cũng là lúc con đang sống bữa tiệc ấy. Chúa muốn niềm tin của con phải bao trùm trọn cả đời sống con. Chiếc áo cưới mà Chúa trao cho con khi rửa tội thật đẹp, thật tinh tuyền. Chúa muốn con sống đức tin và gìn giữ chiếc áo cưới để con mặc ra đón Chúa trong ngày Chúa đến.
Nhưng lạy Chúa, chốn trần gian lắm phong ba. Bụi trần gian đã đóng một lớp dày vào áo cưới, làm cho chiếc áo bị hoen ố, bị sờn rách. Con ở trong Hội Thánh, nhưng lại không sống theo đức tin.
Lạy Chúa, xin thương xót con, xin đừng đuổi con ra khỏi phòng tiệc trong ngày Chúa đến. Xin Chúa giúp con làm tròn trách nhiệm sống đức tin trong Giáo Hội để con được vào sự sống đời đời. Xin Máu Thánh Chúa gội rửa áo cưới của con cho tinh tuyền để con được dự tiệc Nước Trời. Amen.
Ghi nhớ: “Các ngươi gặp bất cứ ai, thì mời vào dự tiệc cưới”.
(Nguồn: tgpsaigon.net)
______________________
Suy niệm 2: Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
TIỆC CƯỚI ĐÃ SẴN SÀNG
Suy niệm:
Dụ ngôn hôm nay nói về một tình yêu bị từ chối.
Chẳng có gì long trọng và tưng bừng cho bằng tiệc cưới của hoàng tử.
Tiệc cưới này do chính nhà vua khoản đãi với sự chuẩn bị chu đáo.
Vua đã mời các quan khách từ trước, và còn mời nhiều lần sau đó.
Trước những lời mời trân trọng của nhà vua, họ đã chối từ.
Thái độ của quan khách thật không sao hiểu nổi.
Họ chẳng sợ xúc phạm đến nhà vua khi coi chuyện đi buôn và chăn nuôi
quan trọng hơn chuyện dự tiệc cưới hoàng tử (c. 5).
Thậm chí có kẻ còn bắt các đầy tớ, hành hạ và giết đi (c. 6).
Những khách quý bây giờ trở thành kẻ sát nhân.
Họ sẽ phải chịu cơn thịnh nộ ghê gớm của nhà vua về sự xúc phạm đó.
Như thế tiệc cưới cho hoàng tử sẽ đi về đâu?
Ai là người sẽ được mời tiếp theo, khi những người trước tỏ ra bất xứng?
Nhà vua đã đưa ra một quyết định rất bất ngờ.
“Hãy đi ra các ngả đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới” (c. 9).
Như thế phòng tiệc bây giờ vẫn đầy người được mời, có cả tốt lẫn xấu.
Dụ ngôn trên đây lại được kết nối với một dụ ngôn khác.
Chúng ta ngạc nhiên khi thấy nhà vua đi vào phòng tiệc
để quan sát cách ăn mặc của những vị khách đến từ đường phố (c. 11).
Có người không mặc y phục lễ cưới và đã bị trừng phạt nặng nề (c. 13).
Tại sao lại phạt anh, khi anh bất ngờ được đưa vào ăn cưới?
Nhưng đừng quên các người khác đều mang y phục lễ cưới đầy đủ,
nên anh chẳng nói được gì để tự biện minh (c. 12).
Lịch sự với Thiên Chúa là điều ta dễ quên.
Ngài vẫn trân trọng mời ta dự tiệc chung vui với Ngài, với Con của Ngài.
“Mọi sự đã sẵn, mời quý vị đến dự tiệc cưới” (c. 4).
Đối với Ngài, sự hiện diện của chúng ta đem lại niềm vui lớn.
Khi đa số dân Do thái, những khách quý được mời trước, từ chối Ngài,
Ngài đã không muốn phòng tiệc bị trống, tiệc cưới bị đình hoãn.
Thiên Chúa chấp nhận mở cửa phòng tiệc cho mọi người.
Họ đến từ muôn phương, có người tốt người xấu, để làm nên Giáo hội.
Giáo hội gồm những người được mời và được gọi một cách nhưng không.
Tuy nhiên, chúng ta vẫn cần lịch sự với Thiên Chúa, người chủ tiệc,
cần mặc y phục lễ cưới một cách đàng hoàng.
Y phục ấy chính là một đời sống nghiêm túc theo giáo huấn của Đức Giêsu.
Các Kitô hữu chúng ta đã được ngồi trong phòng tiệc của Thiên Chúa.
Chúng ta đã được mời và được gọi để sống trong Giáo hội,
nhưng chưa chắc chúng ta nằm trong số những người được tuyển chọn.
Số người được chọn bao giờ cũng ít hơn số người được gọi.
Để vào số những người được chọn, chúng ta phải biết trân trọng ơn ban.
Có khi chúng ta cũng coi chuyện buôn bán làm ăn của mình
quan trọng hơn những lời mời khẩn thiết đến từ Thiên Chúa.
Làm thế nào để chúng ta giữ được ơn cứu độ Chúa đang ban hôm nay?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin thương nhìn đến Hội Thánh là đàn chiên của Chúa.
Xin ban cho Hội Thánh sự hiệp nhất và yêu thương,
để làm chứng cho Chúa giữa một thế giới đầy chia rẽ.
Xin cho Hội Thánh không ngừng lớn lên như hạt lúa.
Xin đừng để khó khăn làm chúng con chùn bước,
đừng để dễ dãi làm chúng con ngủ quên.
Ước gì Hội Thánh trở nên men
được vùi sâu trong khối bột loài người
để bột được dậy lên và trở nên tấm bánh.
Ước gì Hội Thánh thành cây to bóng rợp
để chim trời muôn phương rủ nhau đến làm tổ.
Xin cho Hội Thánh trở nên bàn tiệc của mọi dân nước,
nơi mọi người được hưởng niềm vui và tự do.
Cuối cùng xin cho chúng con
biết xây dựng một Hội Thánh tuyệt vời,
nhưng vẫn chấp nhận cỏ lùng trong Hội Thánh.
Ước gì khi thấy Hội Thánh ở trần gian,
nhân loại nhận ra Nước Trời ở gần bên. Amen.
(WHĐ)
_________________________
Suy niệm 3: Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, S.J
“Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít” (Mt 22:14).
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại cho chúng ta nghe dụ ngôn Tiệc Cưới của Đức Giê-su. Có không ít người không hiểu dụ ngôn này hoặc không biết đâu là thông điệp Chúa muốn chuyển tải tới người nghe.
Số là, trong câu chuyện dụ ngôn, Đức Giê-su kể về một vị vua đi mời các quan khách tới dự tiệc. Các khách mời đã nhận lời, nhưng cuối cùng chẳng thấy ai tới, vì mỗi người đều có lý do riêng không thể tham dự tiệc cưới (làm nhà, dựng vợ gả chồng, mua trâu, làm ruộng…). Vì lẽ đó, nhà vua ra lệnh cho các đầy tớ đi ra các ngã ba ngã tư ngoài đường xá mời tất cả mọi người vào dự tiệc. Tuy nhiên, khi khách dự tiệc đông đủ, nhà vua thấy có những vị khách không mặc y phục chỉnh tề khi dự tiệc cưới thì sai đầy tớ đi bắt và tống vào ngục tối. Khách đi đường thì làm sao có thời gian chủ động để ăn mặc cho hợp với y phục tiệc cưới? Thiệt là phi lý và bất công! Nhưng thực tế, đâu là điều cốt lõi Đức Giê-su muốn truyền đạt?
Chúng ta có thể hiểu tiệc cưới chính là bàn tiệc Nước trời, chính là gia đình Giáo Hội, và khách dự tiệc ban đầu chỉ là dân riêng Thiên Chúa, nhưng sau đó được mở rộng cho cả dân ngoại. Thoạt tiên, Thiên Chúa có ý định cứu chuộc dân riêng của Người trước. Ngay cả Đức Giê-su cũng nói rằng “Thầy chỉ được sai đến với các con chiên lạc của nhà Ít-ra-en mà thôi” (Mt 15:24) và dặn các môn đệ của Ngài rằng hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-ren trước (x. Mt 10:5-6). Nhưng vì dân riêng Thiên Chúa không tin, không đón nhận Người, nên Người mở rộng ơn cứu độ đến với mọi dân nước. Đó là lý do nhà vua ra lệnh cho các đầy tớ đi ra các ngã ba ngã tư ngoài đường xá mời tất cả mọi người vào dự tiệc. Tuy nhiên, điều gây khó hiểu là tại sao có những vị khách qua đường mặc y phục tiệc cưới chỉnh tề, và có những vị khách không mặc y phục tiệc cưới. Dĩ nhiên, những người này đâu biết họ được mời tham dự tiệc cưới? Phải chăng ý của Đức Giê-su muốn nhắn gửi đến mỗi người chúng ta là ơn cứu độ của Thiên Chúa dành cho hết thảy mọi người, nhưng không phải ai cũng có thể đón nhận và được cứu độ. Ơn cứu độ của Thiên Chúa tựa như mưa sa rơi tràn mặt đất, nhưng không phải ai cũng biết lấy thùng, chậu, xô, gầu… để hứng. Với ơn sủng dư đầy của Thiên Chúa tuôn đổ trên chúng ta, nếu không biết đón nhận và cộng tác, chúng ta sẽ không được cứu độ, sẽ bị “trói chân tay lại, quăng ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng” (Mt 22:13). Đó chính là ý nghĩa câu nói sau cùng của Đức Giê-su trong đoạn Lời Chúa hôm nay: “Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít” (Mt 22:14).
Trong giờ cầu nguyện sắp tới, chúng ta hãy duyệt xét lại cuộc sống đức tin của bản thân mình, để chất vấn chính mình về thái độ cộng tác với ơn Chúa nhằm mưu cầu ơn cứu độ và sự sống đời đời cho bản thân mình ra sao? Có phải chúng ta là người được Chúa yêu thương và tuyển chọn nhưng lại xem thường ân huệ Thiên Chúa ban tặng? Phải chăng Nước Trời không chứa chấp những kẻ sống dửng dưng, tầm thường, tìm kiếm sự an toàn và an nhàn cho bản thân mình, hơn là phải dấn thân và sẵn sàng trả giá bằng tính mạng cho sự chọn lựa bước đi trên con đường của Chúa để cùng Chúa dự bàn tiệc đã được dọn sẵn?
Chúng ta hãy xin Chúa ban thêm ơn sủng của Người trong chúng ta để chúng ta biết cộng tác với ơn Chúa sống mỗi ngày đẹp lòng Chúa hơn, sống đúng với mục đích Người dựng nên chúng ta là yêu mến, ngợi khen, tôn kính và phụng sự Thiên Chúa trong từng nhịp sống của đời mình, quý vị nhé!
Chúc quý vị cầu nguyện sốt sắng!
(Giáo xứ Hoa Lư, Pleiku)
__________________________
![]()
