Sơ Aurélie Allouchéry là một nữ tu thuộc Dòng Đức Mẹ Đấng Trợ Giúp Tốt Lành ở Troyes, Pháp. Trong gần 20 năm dấn thân trong cộng đoàn, sơ cống hiến hết mình cho những bệnh nhân mà sơ làm việc với tư cách là trợ lý chăm sóc sức khỏe.
Sơ Aurélie dẫn chúng ta khám phá ơn gọi của sơ. Sơ đã nghĩ mình đã được định sẵn cho một cuộc sống hôn nhân, có con cái và sự nghiệp giảng dạy chuyên nghiệp. Sơ giải thích con đường đầu tiên dẫn sơ đến với đời sống tu trì, sau đó đến việc đồng hành với người bệnh.
** Sơ Aurélie Allouchéry, sơ là nữ tu dòng Đức Mẹ Đấng Trợ Giúp Tốt Lành, một dòng mô tả sứ mạng của mình bằng ba từ: từ bi, chữa lành và giải phóng. Sơ đã dấn thân vào việc này cách đây 20 năm, sơ đã đến với đời sống thánh hiến như thế nào?
– Thực tế là tôi đã đến nhà thờ từ khi còn nhỏ. Cha mẹ tôi luôn khuyến khích tôi đi lễ vào ngày Chúa Nhật, mẹ tôi dạy giáo lý và tôi tham gia một tổ chức từ thiện. Ở tuổi 25, sau một tuổi trẻ tốt đẹp, một câu hỏi nảy sinh. Ơn gọi là gì? Điều gì sẽ làm tôi hạnh phúc? Vì vậy tôi đã tham gia một năm phân định do giáo phận Reims tổ chức. Nó kết thúc bằng một cuộc tĩnh tâm phân định, cuối cùng câu trả lời trở nên rõ ràng với tôi: Tôi thực sự cảm thấy ước muốn hiến dâng cuộc đời mình cho Chúa Kitô, toàn bộ cuộc đời tôi, mọi sự của tôi, toàn bộ con người tôi.
** Đức Thánh Cha Phanxicô thường nói rằng Giáo hội phải hoạt động bằng sự thu hút. Sơ có cảm thấy được Thiên Chúa thu hút không?
– Vâng, tôi cảm thấy được Thiên Chúa thu hút, tuy nhiên, tôi có nhiều thành kiến về đời sống tu trì, về các nữ tu mà tôi gặp và những người mà tôi thấy khá cổ hủ, không thời trang lắm, tóm lại là không hấp dẫn lắm. Cũng đúng là khi tham gia khóa tĩnh tâm đó, tôi hoàn toàn không biết gì về lựa chọn cuộc sống mà mình sẽ thực hiện. Tôi khá thiên về hôn nhân, với cuộc sống hôn nhân và con cái, có nhiều con. Nhưng cuối cùng thì không. Tôi đã chọn đời sống tu trì. Chính lời mời gọi này của Thiên Chúa, tình yêu rất mãnh liệt mà tôi đã cảm nghiệm trong cuộc tĩnh tâm đó, đã thu hút tôi đến với Người và khiến tôi từ bỏ cuộc sống mà tôi từng tưởng tượng là của mình.
** Sơ nói rằng sơ đã “từ bỏ” cuộc sống mà sơ đã tưởng tượng. Có phải sự trung thành với Chúa Kitô đòi phải hy sinh?
– Tôi không thể nói rằng nó đòi hỏi sự hy sinh bởi vì tôi cảm thấy hài lòng với cuộc sống được trao tặng, được cống hiến này và với những ân sủng mà tôi nhận được. Hiển nhiên là tôi không muốn tô vẽ mọi chuyện, nhưng trên thực tế, một cuộc sống trung thành với Thiên Chúa, với Chúa Kitô mới thực sự là một cuộc sống trọn vẹn. Tôi không thể nói khác được. Tôi không cảm thấy như mình đang hy sinh. Phải nói rằng, cuộc đời nào cũng có những hy sinh. Bạn không thể trải nghiệm mọi thứ, bạn không thể làm mọi thứ và bạn không thể chọn mọi thứ. Đưa ra lựa chọn có nghĩa là cần phải từ bỏ.
** Đời sống tu trì tươi đẹp bởi vì nó đa dạng. Có nhiều cộng đoàn với những đặc sủng khác nhau. Tại sao sơ lại chọn dòng Đức Mẹ Đấng Trợ Giúp Tốt Lành?
– Đó thực sự là một cuộc gặp gỡ bất ngờ. Tôi vốn là một giảng viên và hội dòng này hướng đến việc chữa lành, là điều không thực sự phù hợp với tôi. Và trên thực tế, khi gặp gỡ các nữ tu, lắng nghe họ nói về sứ mạng của họ, điều thu hút tôi là sự gần gũi của họ khi sống với những người bệnh ở nhà, trong gia đình họ, sự xoa dịu chi thể đau khổ của Chúa Kitô.
** Hôm nay sơ sẽ nói gì với các bạn trẻ đang băn khoăn về sự lựa chọn trong cuộc sống và có lẽ đang tìm kiếm linh đạo, một cuộc sống cụ thể. Sơ có thể hướng dẫn gì cho họ?
– Rất khó để đưa ra lời khuyên, chỉ dẫn vì mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Tôi thích câu trong Tin Mừng nói rằng: “Hãy đến mà xem”. Bạn gặp mọi người, bạn lắng nghe, bạn quan sát, bạn nhận thức mọi thứ. Tôi nghĩ đó thực sự là một cuộc sống bắt nguồn từ Chúa Kitô, một ước muốn sâu sắc bước theo Người và một cuộc sống dấn thân.
** Hôm nay, trong sự lựa chọn cuộc sống của sơ, trong đời sống thiêng liêng và tu trì, sơ có cảm thấy trọn vẹn không?
– Có và tôi thực sự nghĩ như vậy. Chúng tôi luôn cố gắng thông qua những nền tảng của đời sống tu trì là đời sống cộng đoàn, đời sống cầu nguyện và đời sống tông đồ, ba trụ cột nền tảng, để thống nhất con người chúng tôi, nhân cách của chúng tôi và cũng để có thể nhận ra chính mình, nhưng vẫn cởi mở với người khác. Đó là một cuộc sống cho đi và kể từ thời điểm bạn cho đi chính mình, tôi nghĩ bạn đã hoàn thành chính mình.
** Sơ Aurélie Allouchéry, ơn gọi của sơ ngay từ đầu có phải là ở bên giường bệnh không?
– Không, nó không hấp dẫn tôi chút nào. Tôi vốn dạy học và tôi nghĩ mình nên ở lại thế giới giáo dục chuyên đồng hành cùng trẻ em. Nhưng việc gặp gỡ các Nữ tu dòng Đức Mẹ Trợ giúp Thành Troyes thực sự đã thay đổi quan điểm của tôi. Tôi chắc chắn rằng đây chính là cách tôi trao tặng điều tốt nhất của tôi.
** Ý cầu nguyện của Đức Thánh Cha trong tháng này là dành cho những người bệnh nan y. Việc đồng hành cùng những người này đòi hỏi điều gì? Sơ trao tặng điều gì? Và sơ nhận được gì?
– Cá nhân tôi tin rằng hình ảnh Chúa Kitô đầy lòng thương xót thực sự sống trong tôi. Mỗi lần tôi đến bên giường bệnh nhân, điều tôi làm thực sự là một lời cầu xin Chúa Thánh Thần thông qua tôi, trở thành sự Hiện Diện đó. Vì vậy, với tư cách là một trợ lý chăm sóc sức khỏe, sự hiện diện được hiện thực hóa bằng những cử chỉ chăm sóc đơn giản. Sự kiện được ngự vào, cầu khẩn Chúa Thánh Thần cho phép tôi hiện diện hoàn toàn và để Chúa đi qua các cử chỉ của tôi. Về việc đồng hành vào lúc cuối đời, tôi có thể nói rằng nó giống hệt như việc đồng hành với một bệnh nhân vừa biết được một chẩn đoán nghiêm trọng. Việc đồng hành thực sự đòi hỏi sự hiện diện hoàn toàn và sự lắng nghe tuyệt vời.
** Các nữ tu dòng Đức Mẹ Đấng Trợ Giúp Tốt Lành một cách nào đó là sự biểu lộ lòng dịu dàng của Đức Maria đối với Con của Mẹ, sự dịu dàng của một người mẹ. Sự dịu dàng này được thể hiện thế nào trong sứ mạng của sơ?
– Nếu tôi đến với công việc tông đồ của một trợ lý y tế thì chính là để nói qua cử chỉ của tôi và trở thành sự dịu dàng an ủi, mang lại sự khuây khỏa và đôi khi chữa lành. Không nhất thiết phải theo nghĩa như người ta nghĩ, nhưng là làm điều tốt. Sứ mạng của các Nữ tu dòng Đức Mẹ Đấng Trợ giúp Tốt lành thực sự là đón nhận thân xác vào vòng tay của họ và dành cho nó mọi sự chăm sóc cần thiết để tìm lại phẩm giá và tôn vinh ngôi đền là thân xác của chúng ta.