Lên Đường Thăm Viếng

Hòa nhịp với Giáo hội trong tháng Loan báo Tin Mừng, tôi hân hoan và háo hức chuẩn bị lên đường thăm viếng một địa điểm cụ thể.


Hòa nhịp với Giáo hội trong tháng Loan báo Tin Mừng, tôi hân hoan và háo hức chuẩn bị lên đường thăm viếng một địa điểm cụ thể. Năm nay, chị em Thanh tuyển chúng tôi sẽ đến làng Têng, nằm về phía Bắc tỉnh Gia Lai, cách thành phố Pleiku khoảng tám cây số. Tâm hồn tôi mong đợi ngày mới mau đến, lòng đầy niềm vui tưởng tượng về những cuộc gặp gỡ thắm đượm tình Chúa và tình người vào ngày mai. Ý nghĩ ấy đã đưa tôi vào giấc ngủ bình yên.

Khi trời chưa hừng sáng, chúng tôi đã thức dậy. Mặc dù có chút ngái ngủ và cảm nhận cái lạnh của mùa đông Tây Nguyên, nhưng sự háo hức trong lòng khiến chúng tôi rời giường sớm hơn thường ngày. Với tâm hồn tràn đầy niềm hân hoan, chúng tôi nhanh chóng vào nhà nguyện thân thương để tạ ơn Chúa và xin Người đồng hành trong hành trình loan báo Tin Mừng hôm nay. Ngay khi trời vừa sáng, chúng tôi bắt đầu lên đường. Trời lạnh, nhưng Chúa Giêsu sưởi ấm lòng chúng tôi, khiến mọi sự trở nên tuyệt vời. Ngài đã ban cho chúng tôi một ngày thật đẹp, dịu mát.

Con đường vắng vẻ đưa chúng tôi đến làng Têng sau chừng nửa giờ đi bộ. Từ xa, chúng tôi đã nghe tiếng kinh râm ran của bà con trong làng chuẩn bị cho thánh lễ. Khi bước vào nhà nguyện, chúng tôi bất ngờ trước sự hiện diện của các em nhỏ, tưởng rằng chỉ có người lớn mới dậy sớm để tham dự thánh lễ. Chúng tôi cảm thấy tràn ngập niềm vui khi thấy các em dễ thương và nhiệt tình.

Sau thánh lễ, chúng tôi ở lại để cùng sinh hoạt, chơi đùa và múa hát với các em. Dù đây là lần đầu tiên gặp gỡ, nhưng không có sự xa lạ nào giữa chúng tôi và các em. Những trò chơi đã gắn kết chúng tôi lại gần nhau, và tôi cảm nhận rằng tương lai của làng có thể sẽ rất tươi sáng khi các em lớn lên thành những giáo lý viên và những người tốt lành giúp ích cho làng sau này.

Sau những phút giây vui vẻ, chúng tôi chia sẻ những cây kẹo nhỏ cho các em. Nụ cười rạng rỡ của các em vang lên, làm lòng chúng tôi rực sáng niềm hạnh phúc. Sau đó, chúng tôi chia thành hai nhóm đi thăm các gia đình, trao tặng những món quà nhỏ đã chuẩn bị từ trước. Các em nhỏ trong làng đã nhiệt tình dẫn đường, đi theo chúng tôi trong suốt hành trình. Trên đường đi, chúng tôi trò chuyện với các em, được nghe các câu chuyện về làng và những điều các em quan tâm. Dù trời nắng nóng, nhưng lòng nhiệt thành đã thôi thúc chúng tôi tiếp tục hành trình.

Chúng tôi đã đến thăm từ nhà này sang nhà khác. Có những gia đình neo đơn, những cặp vợ chồng già sống cùng nhau sau khi mất con cái. Đặc biệt, chúng tôi thăm một em nhỏ 8 tuổi mắc bệnh lạ với cái đầu sưng phù. Khi nhìn thấy em, lòng tôi như thắt lại. Suốt 8 năm, em nằm liệt giường, không thể trải nghiệm thế giới đầy màu sắc như bạn bè đồng trang lứa. Cảm giác chạm vào bàn tay lạnh giá của em khiến tôi nhận ra rằng, dù đau đớn, em vẫn rất vui khi chúng tôi đến thăm. Điều đó khiến tôi cảm thấy mình thật may mắn.

Không chỉ thăm viếng những gia đình Công giáo, chúng tôi còn đến với những người theo Tin lành. Một bà cụ đã rưng rưng nước mắt khi chúng tôi bước vào nhà, bởi bà không ngờ chúng tôi sẽ đến, không phân biệt tôn giáo.

Kết thúc buổi sáng thăm làng, chúng tôi quay lại nhà nguyện và cùng nhau chia sẻ niềm vui trong cuộc hành trình. Buổi trưa, chúng tôi được đón tiếp tại nhà một chị trong làng. Các bạn trẻ trạc tuổi chúng tôi đã tình nguyện nấu ăn để đón đãi chúng tôi, điều đó khiến tôi vô cùng cảm động. Những hy sinh âm thầm của các bạn đã tiếp thêm ngọn lửa nhiệt thành phục vụ trong tôi. Nhịp cồng chiêng vang lên rộn rã khiến tôi tạ ơn Chúa vì những tài năng Ngài ban cho các bạn trẻ.

Sau chuyến thăm, lòng tôi tràn đầy niềm vui. Ở mỗi ngôi nhà chúng tôi ghé thăm, họ đều đón tiếp chúng tôi với lòng nhiệt thành, làm cho trái tim chúng tôi càng rực sáng khát vọng loan báo về niềm vui, hy vọng và sự bình an của Chúa. Hành trình này đã dạy cho tôi biết thêm nhiều điều về cuộc sống và cảm nhận sâu sắc về những đau khổ mà người khác đang gánh chịu. Mỗi người có một thập giá riêng, nhưng niềm hy vọng trong Chúa Giêsu Kitô luôn giúp họ vững bước. Chuyến hành trình đến làng Têng là sự quan phòng của Chúa, để chúng tôi được chia sẻ tình huynh đệ với anh chị em nơi đây. Tôi tạ ơn Chúa vì Ngài đã cho tôi được sống, được cảm nhận những hồng ân tuyệt vời và tôi phải có bổn phận cầu nguyện cho những người đau yếu bệnh tật này bởi họ đang mang những đau khổ thay tôi.

Maria Rơ Châm Khuinh (Thanh tuyển Pleiku), FMI

Nguồn: conducmevonhiem.org