Chúa Nhật XI Thường Niên, Năm A – (CN 18.06.2023)

Bài đọc 1: Xh 19,2-6a

Ta sẽ coi các ngươi là một vương quốc tư tế, một dân thánh.

Bài trích sách Xuất hành.

2 Hồi đó, con cái Ít-ra-en tới sa mạc Xi-nai, và dựng trại trong sa mạc. Ít-ra-en đóng trại ở đó, đối diện với núi.

3 Ông Mô-sê lên gặp Thiên Chúa. Từ trên núi, Đức Chúa gọi ông và phán : “Ngươi sẽ nói với nhà Gia-cóp, sẽ thông báo cho con cái Ít-ra-en thế này : 4 Các ngươi thấy Ta đã xử với Ai-cập thế nào, và đã mang các ngươi như trên cánh chim bằng, mà đem đến với Ta. 5 Vậy giờ đây, nếu các ngươi thực sự nghe tiếng Ta và giữ giao ước của Ta, thì giữa hết mọi dân, các ngươi sẽ là sở hữu riêng của Ta. Vì toàn cõi đất đều là của Ta. 6a Ta sẽ coi các ngươi là một vương quốc tư tế, một dân thánh.”

Đáp ca: Tv 99,1-2.3.5 (Đ. c.3c)

Đ.Ta là dân Chúa, là đoàn chiên Người dẫn dắt.

1Hãy tung hô Chúa, hỡi toàn thể địa cầu,2phụng thờ Chúa với niềm hoan hỷ,
vào trước thánh nhan Người giữa tiếng hò reo.

Đ.Ta là dân Chúa, là đoàn chiên Người dẫn dắt.

3Hãy nhìn nhận Chúa là Thượng Đế,
chính Người dựng nên ta, ta thuộc về Người,
ta là dân Người, là đoàn chiên Người dẫn dắt.

Đ.Ta là dân Chúa, là đoàn chiên Người dẫn dắt.

5Bởi vì Chúa nhân hậu,
muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương,
qua bao thế hệ, vẫn một niềm thành tín.

Đ.Ta là dân Chúa, là đoàn chiên Người dẫn dắt.

Bài đọc 2:Rm 5,6-11

Chúng ta đã được hoà giải nhờ cái chết của Người Con, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.

6 Thưa anh em, khi chúng ta không có sức làm được gì, vì còn là hạng người vô đạo, thì theo đúng kỳ hạn, Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta. 7 Hầu như không ai chết vì người công chính, hoạ may có ai dám chết vì một người lương thiện chăng. 8 Thế mà Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi ; đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta. 9 Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa. 10 Thật vậy, nếu ngay khi chúng ta còn thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hoà giải với Người, phương chi bây giờ chúng ta đã được hoà giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy. 11 Nhưng không phải chỉ có thế, chúng ta còn có Thiên Chúa là niềm tự hào, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, Đấng nay đã hoà giải chúng ta với Thiên Chúa.

Tung hô Tin Mừng: Mc 1,15

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Chúa nói : Triều đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng: Mt 9,36 – 10,8

Sau khi gọi mười hai môn đệ, Đức Giê-su đã sai các ông đi truyền giáo.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

936 Khi ấy, Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt. 37 Bấy giờ, Người nói với môn đệ rằng : “Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít. 38 Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.”

101 Rồi Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.

2 Sau đây là tên của mười hai Tông Đồ : đứng đầu là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông ; sau đó là ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê và ông Gio-an, em của ông ; 3 ông Phi-líp-phê và ông Ba-tô-lô-mê-ô ; ông Tô-ma và ông Mát-thêu người thu thuế ; ông Gia-cô-bê con ông An-phê và ông Ta-đê-ô ; 4 ông Si-môn thuộc nhóm Nhiệt Thành, và ông Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, là chính kẻ nộp Người. 5 Đức Giê-su sai mười hai ông ấy đi và chỉ thị rằng :

“Anh em đừng đi tới vùng các dân ngoại, cũng đừng vào thành nào của người Sa-ma-ri. 6 Tốt hơn là hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en. 7 Dọc đường hãy rao giảng rằng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết trỗi dậy, cho người mắc bệnh phong được sạch, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.”

(Nguồn: ktcgkpv.org)

Suy niệm 1: Lm. Lu-y Gonzaga Nguyễn Quang Vinh

TRÊN CÁNH CHIM BẰNG

 

Một hình ảnh thi vị trong sách Xuất hành mở đầu phụng vụ Chúa Nhật hôm nay.  Thiên Chúa như chim đại bằng đến tìm kiếm con người rồi đưa họ về núi cao, theo Kinh thánh núi là dấu chỉ sự hiện diện và vinh quang của Thiên Chúa.  Nơi sa mạc Xinai Thiên Chúa chọn dân riêng cho Người để họ làm chứng rằng Thiên Chúa mà họ tôn thờ là Thiên Chúa tình yêu, Thiên Chúa giao ước.  Nhờ kết ước với Thiên Chúa, dân trở thành dân riêng của Thiên Chúa, dân tư tế, dân thánh, dân trở thành sở hữu riêng của Thiên Chúa, tức là đối tượng được Thiên Chúa yêu mến, với chỉ một điều kiện : “Nếu dân thực sự nghe tiếng Ta và giữ giao ước của Ta” (x. Bài Đọc 1. Xh 19,2-6a).

Trích đoạn Kinh thánh Cựu Ước cho chúng ta hình ảnh Giáo Hội của Đức Giêsu Kitô: một Giáo Hội phục vụ thế giới, liên đới với tất cả các dân tộc, các nền văn minh và văn hoá của mọi thời đại.  Giáo Hội được tuyển chọn được đặt riêng ra để trở thành người phục vụ cho nhân loại nhờ sự loan báo Tin Mừng:  Hình ảnh Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI hiện diện và đọc diễn văn giữa Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc ngày 18. 4. 2008 vừa qua (gồm 192 quốc gia) là một chứng cứ hùng hồn nói lên sứ mệnh phục vụ các dân tộc của Giáo Hội.  Giáo Hội của Đức Giêsu được chính Người thiết lập khi kêu gọi 12 tông đồ như một dân mới thế cho dân cũ thời Cưụ Ước được thiết lập trên 12 con ông Giacóp, 12 chi tộc Ítraen: “Đức Giêsu gọi mười hai môn đệ lại, ban cho các ông quyền trên các thần ô uế”, tiếp theo là danh sách 12 tông đồ (x. Bài Tin Mừng Mt 9,36-10,8).  Giáo Hội là Dân Mới của Thiên Chúa vượt lên trên mọi biên cương lãnh thổ, mọi ngôn ngữ, mọi màu da chủng tộc, ơn cứu chuộc được Đức Giêsu thiết lập dành cho tất cả các dân tộc, tất cả mọi con người đều được mời tham dự.

Đức Giêsu đã vũ trụ hoá ơn cứu độ, từ nay ơn cứu độ không chỉ dành riêng cho người Do thái nữa nhưng mọi dân tộc đều được mời đi vào sự hiệp thông với Đức Ki-tô.  Do thái giáo như cái nôi để từ đó Kitô giáo được sinh ra và lớn lên, vượt qua khuôn khổ nhỏ bé địa lý và lịch sử của dân Ítraen, Giáo Hội đi đến mọi vùng lãnh thổ trên thế giới.  Đó là điều mới mẽ mà Đức Giêsu đem lại cho Kitô giáo.  Ơn Cứu Độ được thiết lập nhờ cái chết và sự phục sinh của Đức Giêsu, thánh Phaolô vị tông đồ dân ngoại quả quyết nói: “Đức Kitô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những tội nhân, đó là bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta” (x. Bài Đọc 2. Rm 5,6-11).

Tuy nhiên hai ngàn năm trôi qua mà chỉ mới hơn một phần sáu nhân lọai tin theo Đức Giêsu Kitô.  Thật vậy  công việc truyền giáo còn bao la: “Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít”, như nhận xét của Đức Giêsu lúc sinh thời.   Công việc vượt quá tầm tay của con người, cần đến sự trợ giúp của Cha: “Anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về” (x. Bài Tin Mừng).  Mục đích trước mắt đối với người tông đồ là đi tới chiên lạc nhà Ítraen và rao giảng Nước Thiên Chúa.  Lệnh truyền giáo này không phải của ngày hôm qua, nhưng vẫn còn hiệu lực như thuở ban đầu trong thời đại chúng ta, mà mỗi Kitô hữu đều có bổn phận đóng góp phần nhỏ bé của mình.

Ngày nay hầu hết các giáo phận đều nói đến việc truyền giáo, tái truyền giáo, tái rao giảng,  phúc âm hóa mới,  như nhu cầu hàng đầu và cấp thiết.  Nơi giáo phận Kontum, nhiều Hội Dòng khác nhau chen vai làm việc truyền giáo.  Ngoài các linh mục, tu sĩ, giáo lý viên, hoạt động cho cánh đồng truyền giáo, Giáo hội Kontum còn có Hội Các Chú Giáo Phu được các Thừa Sai Paris thiết lập tính đến nay đã hơn 100 năm, các Chú giáo phu là giáo dân bình thường được đào tạo kỹ về văn hóa, nhân bản, giáo lý, phụng vụ và thánh nhạc, họ đóng vai trò quan trọng trong duy trì đời sống đức tin và làm phát triển cộng đồng Kitô giáo trên miền đất Tây Nguyên nơi vùng sâu vùng xa.  Các Hội Dòng nam và nữ ngày nay cũng có khuynh hướng tăng cường làm thừa sai nơi các nước Ki-tô giáo cũ như Pháp, Anh, Úc, Canada …  Lời kêu gọi dấn thân làm thừa sai vẫn còn rất thời sự trong thế kỷ 21 nầy.

Lạy Chúa Giêsu, nhờ máu châu báu Chúa đổ ra muôn dân đã được ơn cứu độ, tuy  nhiên cánh đồng truyền giáo thật bao la xin ban thêm nhiều tay thợ gặt đem Tin Mừng đến cho mọi dân tộc. Amen

_________________________

Suy niệm 2:Lm. Thái Nguyên

LÚA CHÍN ĐẦY ĐỒNG

Suy niệm
Mở đầu bài Phúc Âm, thánh Matthêu cho biết “Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương”. “Chạnh lòng thương” là từ mạnh nhất của tiếng Hy Lạp (Splagchnistheis), diễn tả về lòng trắc ẩn hay thương xót. Các sách Phúc Âm dùng từ này cho Đức Giêsu rất nhiều lần. Ngài động lòng trắc ẩn đối với người bệnh (Mt 14,14), người mù (Mt 20,34), người bị quỉ hành hạ (Mc 9,22), trước cảnh tang tóc của bà hóa Naim (Lc 7, 13),v.v… Ở đây, Đức Giêsu chạnh lòng thương, vì thấy dân chúng “lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt”.
Ðạo Do Thái đã đào tạo nên biết bao tư tế, kinh sư, luật sĩ, Pharisêu, họ là những người hướng dẫn tinh thần, lãnh đạo tôn giáo. Sao lại có tình trạng như thế? Thế nhưng có cũng như không. Điều làm cho Đức Giêsu thổn thức trong lúc này là dân chúng đang tha thiết trông mong Thiên Chúa, nhưng những cột trụ của Do Thái giáo đã bị tha hóa, xuống cấp trầm trọng. Họ chỉ biết hành quyền, làm tiền, sống hưởng thụ và gian trá. Đức Giêsu đã từng công kích nhiều lần: “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu giả hình” (Mt 5, 23-29). Những kẻ lãnh đạo chỉ lo sống cho mình, không màng gì đến những tình cảnh khốn khó của dân Chúa, mà trái lại, còn làm cho cuộc sống dân ra nặng nề, do việc giải thích làm cho luật lệ trở nên ngặt nghèo.
Trong tình cảnh vất vưởng của dân Chúa như thế, trước tiên Đức Giêsu bảo các môn đệ: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít, vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ gặt ra gặt lúa về”. Cầu nguyện là cách dấn thân đầu tiên của các môn đệ cho sứ vụ. Đó là một lời báo động và
cũng là một lời kêu gọi khẩn thiết. Mùa màng sẽ không thể thu hoạch nếu không có thợ gặt. Để khơi mào cho một cuộc cách mạng tôn giáo và mở rộng Nước Thiên Chúa, Đức Giêsu đã chọn nhóm Mười Hai và đào luyện họ trở thành những người nòng cốt để tiếp tục sứ mạng của Ngài. Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta về những bước khởi đầu của việc thiết lập Giáo Hội, mà tất cả chúng ta có bổn phận góp phần vào. Không chỉ chọn gọi và sai đi, mà Đức Giêsu còn ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, có quyền năng chữa lành các bệnh hoạn
tật nguyền. Rao giảng và chữa lành là sứ mệnh toàn diện ôm trọn cả con người xác hồn. Công bố sự thật ban ơn cứu rỗi của Chúa và chăm sóc cho cuộc sống phần xác được lành mạnh, chính là phát triển đời sống tự nhiên và siêu nhiên. Hay nói cách khác, Tin Mừng và cuộc sống liên kết với nhau, đời sống tôn giáo và phát triển xã hội cùng song hành. Chức vụ đi đôi với sứ vụ, không ai có quyền ngồi đó để hưởng thụ, mà phải ra đi đến với mọi người để phục vụ và làm chứng cho Chúa.
Cách thức chọn lựa người tông đồ của Đức Giêsu cũng thật lạ. Ngài không chọn những thành phần ưu tú và trí thức trong xã hội thời đó, mà chọn những người dân lao động, đa số là dân thuyền chài, nghĩa là những người rất thường tình, không có gì đáng nói. Thế mà cuối cùng đã trở nên những con người có khả năng thay đổi thế giới. Đó là điều kỳ diệu mà Chúa đã làm nên từ những con người bé nhỏ nhưng dám quảng đại đáp lại tiếng gọi linh thiêng. Ðiều này khiến chúng ta phải thay đổi quan niệm của mình về cách nhìn người hay dùng người trong Giáo Hội, nhất là cách Chúa dùng chúng ta trong công việc của Ngài.
Nhìn vào cánh đồng truyền giáo rộng bao la bát ngát, Giáo hội hôm nay vẫn luôn có một ưu tư lớn lao làm sao để có nhiều thợ gặt? Nhưng điều cần không phải là số lượng mà là phẩm chất. Nếu chỉ là số lượng thôi thì tình trạng của Giáo Hội cũng giống như thời Đức Giêsu: không thiếu gì các tư tế, kinh sư, luật sĩ, Pharisêu, nhưng tình trạng tôn giáo vẫn thụt lùi và cứng đọng, dân chúng cũng vẫn “như bầy chiên không người chăn dắt”. Có thể có nhiều giám mục, linh mục và tu sĩ, nhưng vẫn thiếu tông đồ, thiếu những mục tử đích thực để chăm lo cho đời sống dân Chúa. Có thể mọi hoạt động tôn giáo vẫn rầm rộ bên ngoài nhưng đời sống dân Chúa vẫn lầm than vất vưởng và đói khát. Không có những mục tử dám hy sinh mạng sống mình vì đoàn chiên, thì cũng là những kẻ “chăn thuê” hay những người làm “công chức” cho đền thờ, chẳng ăn nhập gì đến sứ mạng cao cả mà họ đã được trao ban.
Là Kitô hữu dù ở bậc sống nào, chúng ta cũng đã là người tông đồ của
Chúa, có sứ mạng loan báo Tin Mừng, là đem Chúa đến với mọi người, là viên đá sống động để Chúa xây dựng Hội Thánh Ngài ở trần gian này. Như các Tông đồ, nhờ Thánh Thần, chúng ta phải trở nên những thợ gặt lành nghề trong cánh đồng truyền giáo. Và cũng như các Tông đồ, chúng ta “đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy”.

Cầu nguyện

Lạy Cha!
Mỗi người chúng con sinh ra đời,
đều được Chúa gọi mời vào sứ vụ,
là được nên nhân chứng Đức Ki-tô
đem đến cho con người ơn cứu độ.
Nhưng nhiều khi con vô tình sao lãng,
làm phí phạm mất mát những ân ban,
khi nhìn lại con mới chợt bàng hoàng,
vì thấy Chúa vẫn còn đang mong đợi.
Có những khi con sống như người đời,
ham địa vị và tranh quyền đoạt lợi,
cũng hơn thua cũng mưu mô tính toán,
làm tông đồ mà khoe khoang tự mãn.
Có khi con sống đạo rất mơ màng,
chỉ cần được lên thiên đàng là đủ,
chẳng cần chi nhiệt tình với sứ vụ,
con cứ lo phòng thủ với biện minh,
để mình sống an nhàn khỏi hy sinh,
mà vẫn thấy đời mình là chân chính.
Con muốn bắt đầu lại từ hôm nay,
vượt qua một lối sống không hay,
đáp trả tình yêu Chúa quá cao dầy,
vẫn đong đầy từng ngày sống của con,
con không biết phải sống sao cho trọn,
nhưng lòng con chỉ chọn Chúa mà thôi.

Xin cho con sống sứ vụ hết mình,
như lệnh truyền khi Chúa đã phục sinh,
là đem đến Tin Mừng cho thiên hạ,
để mỗi ngày nhân loại thêm biết Cha,
đời chúng con đã được Chúa cho không,
chúng con cũng phải cho không như vậy. Amen.

WGPKT(14/06/2023) KONTUM