10/5/2022 – Thứ Ba Tuần IV Phục Sinh. Thánh Đamien

Thánh Đamien, lm 

BÀI ĐỌC I: Cv 11, 19-26

“Họ cũng rao giảng Chúa Giêsu cho người Hy-lạp”.

Bài trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, vì cơn bách hại xảy ra nhân dịp Têphanô bị giết, có nhiều người phải sống tản mác, họ đi đến Phênixê, Cyprô và Antiôkia, họ không rao giảng lời Chúa cho một ai ngoài những người Do-thái. Nhưng một ít người trong họ quê ở Cyprô và Xyrênê; khi đến Antiôkia, họ cũng rao giảng Chúa Giêsu cho người Hy-lạp nữa. Và tay Chúa ở với họ; nên có đông người tin trở về với Chúa. Tin đó thấu tai Hội Thánh Giêrusalem, nên người ta sai Barnaba đến Antiôkia. Khi đến nơi và thấy việc ơn Chúa thực hiện, ông vui mừng và khuyên bảo mọi người hãy vững lòng tin nơi Chúa; Barnaba vốn là người tốt lành, đầy Thánh Thần và lòng tin. Và có đoàn người đông đảo tin theo Chúa. Vậy Barnaba đi Tarxê tìm Saolô. Gặp được rồi, liền đưa Saolô về Antiôkia. Cả hai ở lại tại Hội Thánh đó trọn một năm, giảng dạy cho quần chúng đông đảo; chính tại Antiôkia mà các môn đồ lần đầu tiên nhận tên là Kitô hữu.

Đó là lời Chúa.

Lời Chúa: Ga 10, 22-30

“Tôi và Cha Tôi là một”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, người ta mừng lễ Cung Hiến tại Giêrusalem. Bấy giờ là mùa đông. Chúa Giêsu đi bách bộ tại đền thờ, dưới cửa Salômôn. Người Do-thái vây quanh Người và nói: “Ông còn để chúng tôi thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đức Kitô, thì xin ông nói rõ cho chúng tôi biết”. Chúa Giêsu đáp: “Tôi đã nói với các ông mà các ông không tin. Những việc Tôi làm nhân danh Cha Tôi, làm chứng về Tôi. Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đàn chiên tôi. Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Tôi cho chúng được sống đời đời, chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Tôi. Điều mà Cha Tôi ban cho Tôi, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Tôi. Tôi và Cha Tôi là một”.

Đó là lời Chúa.

*Đọc Giờ Kinh Phụng Vụ link: CGKPV

Suy niệm:                  Linh mục Giuse Nguyễn Hữu Triết

Người Do Thái nói với Đức Giêsu:
“Nếu Ông là Đấng Kitô, xin nói công khai
cho chúng tôi biết…”

   Chúa Giêsu đáp:

– “Tôi đã nói rồi mà các Ông không tin”.

“Những phép lạ làm chứng cho Tôi, các ông cũng không tin… vì các ông không thuộc đàn chiên của tôi. Chiên Tôi thì nghe tiếng Tôi…”

   1/ Người Do Thái là đồng bào của Chúa không tin Chúa.

   2/ Người Nazaret là dồng hương của Chúa cũng không tin Chúa. Họ còn có ý đồ giết Chúa: “Lôi Chúa lên núi cao, có ý xô Chúa xuống vực, nhưng Chúa băng qua giữa họ mà đi (vì giờ Chúa chưa đến)” (Lc 4, 29- 30).

            Cha Giuse Phạm văn Thăng kể rằng khi ngài còn dậy học ở Chủng Viện Piô 12, có 2 mẹ con nghèo lắm vẫn đến xin cha giúp đỡ… cha cho nhiều lần… nhưng thiếu vẫn thiếu… cha bảo bà ra đầu đường ngồi sửa xe đạp, cha cho bộ đồ nghề và chỉ cách vá xe… 2 mẹ con làm được, kiếm tiền dủ sống… cám ơn cha và xin theo đạo… cha dậy giáo lý và rửa tội cho 2 mẹ con… thế rồi không biết chị ta nói gì với bạn bè ve chai… mà trong vòng mấy năm trước khi chủng viện giải tán… chị đã đưa về cho cha rửa tội 32 người. Thật diệu kì công việc của Chúa.    

WGPKT(08/05/2022) KONTUM