Chúng ta hãy kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta.
Bài trích thư gửi tín hữu Híp-ri.
1 Thưa anh em, phần chúng ta, được ngần ấy nhân chứng đức tin như đám mây bao quanh, chúng ta hãy cởi bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc mình, và hãy kiên trì chạy trong cuộc đua dành cho ta, 2 mắt hướng về Đức Giê-su là Đấng khai mở và kiện toàn lòng tin. Chính Người đã khước từ niềm vui dành cho mình, mà cam chịu khổ hình thập giá, chẳng nề chi ô nhục, và nay đang ngự bên hữu ngai Thiên Chúa. 3 Anh em hãy tưởng nhớ Đấng đã cam chịu để cho những người tội lỗi chống đối mình như thế, để anh em khỏi sờn lòng nản chí. 4 Quả thật, trong cuộc chiến đấu với tội lỗi, anh em chưa chống trả đến mức đổ máu đâu.
Đ.Lạy Chúa, người tìm Chúa sẽ dâng lời ca tụng.
26bĐiều khấn nguyền với Chúa, tôi xin giữ trọn
trước mặt những ai kính sợ Người.27Kẻ nghèo hèn được ăn uống thoả thuê,
người tìm Chúa sẽ dâng lời ca tụng.
Cầu chúc họ vui sống ngàn đời.
Đ.Lạy Chúa, người tìm Chúa sẽ dâng lời ca tụng.
28Toàn thế giới, muôn người nhớ lại
và trở về cùng Chúa.
Mọi dân tộc dưới trần
phủ phục trước Tôn Nhan.30aMọi kẻ ngủ yên trong lòng đất
sẽ đều bái lạy một mình Người,
phàm những ai trở về cát bụi
sẽ cùng phủ phục trước Thánh Nhan.
Đ.Lạy Chúa, người tìm Chúa sẽ dâng lời ca tụng.
30bPhần tôi, nguyện sẽ sống cho Chúa,31con cháu tôi sẽ phụng sự Người.
Thiên hạ sẽ nói về Đức Chúa cho thế hệ tương lai,32truyền tụng cho hậu sinh đức công chính của Người,
rằng : “Đức Chúa đã làm như vậy !”
Đ.Lạy Chúa, người tìm Chúa sẽ dâng lời ca tụng.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đức Ki-tô đã mang lấy các tật nguyền của ta, và gánh lấy các bệnh hoạn của ta. Ha-lê-lui-a.

Này bé, Thầy truyền cho con : trỗi dậy đi !
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
21 Khi ấy, Đức Giê-su xuống thuyền, sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ. 22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người, 23 và khẩn khoản nài xin : “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu chữa và được sống.” 24 Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.
25 Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm, 26 bao phen khổ sở vì chạy thầy chạy thuốc đã nhiều, đến tán gia bại sản, mà bệnh vẫn không thuyên giảm, lại còn thêm nặng là khác. 27 Được nghe đồn về Đức Giê-su, bà lách qua đám đông, tiến đến phía sau Người, và sờ vào áo choàng của Người. 28 Vì bà tự nhủ : “Tôi mà sờ được vào áo choàng của Người thôi, là sẽ được cứu chữa.” 29 Tức khắc, máu cầm lại, và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. 30 Ngay lúc đó, Đức Giê-su nhận thấy có một năng lực tự nơi mình phát ra, Người liền quay lại giữa đám đông mà hỏi : “Ai đã sờ vào áo tôi ?” 31 Các môn đệ thưa : “Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy như thế mà Thầy còn hỏi : ‘Ai đã sờ vào tôi ?’” 32 Đức Giê-su ngó quanh để nhìn người phụ nữ đã làm điều đó. 33 Bà này sợ phát run lên, vì biết cái gì đã xảy đến cho mình. Bà đến phủ phục trước mặt Người, và nói hết sự thật với Người. 34 Người nói với bà ta : “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.”
35 Đức Giê-su còn đang nói, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo : “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa ?” 36 Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường : “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.” 37 Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an. 38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Đức Giê-su thấy cảnh ồn ào và người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ. 39 Người bước vào nhà và bảo họ : “Sao lại ồn ào và khóc lóc như vậy ? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy !” 40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người đuổi họ ra ngoài hết, rồi đưa cha mẹ đứa trẻ và những kẻ theo Người, cùng đi vào nơi nó đang nằm. 41 Người cầm lấy tay nó và nói : “Ta-li-tha kum”, có nghĩa là : “Này bé, Thầy truyền cho con : trỗi dậy đi !” 42 Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta sửng sốt kinh ngạc. 43 Đức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.
(Nguồn: ktcgkpv.org)
___________________
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
Sứ điệp: Chúa Giêsu mang nơi mình một thần lực sinh động và diệu kỳ. Bất cứ ai tiếp xúc với Người trong niềm tin sẽ được chữa lành và được ơn cứu độ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, khung cảnh đám đông chen lấn xung quanh và đụng cả vào Chúa, thật là thường tình trong những ngày Chúa rao giảng Tin Mừng. Nhưng trong bài Tin Mừng hôm nay, con ngắm nhìn một kẻ cố ý đụng vào Chúa, cố tình sờ vào áo của Chúa với vẻ rụt rè vì sợ bắt quả tang. Đó là thái độ của một phụ nữ đã mắc bệnh nhiều năm.
Lạy Chúa Giêsu, bà ấy sờ vào áo Chúa bằng tay và bằng lòng tin. Với lòng tin đơn sơ chân thành, bà ngẫm nghĩ: Tôi mà sờ vào áo choàng của Ngài thôi, tôi sẽ được khỏi bệnh. Điều ấy chính Chúa đã xác nhận: sự đụng chạm của lòng tin đã cứu bà khỏi bệnh, một chứng bệnh đã kéo dài suốt 12 năm.
Lạy Chúa, đã nhiều lần tay con sờ tới Lời Chúa, đôi mắt con đã dõi theo Lời Chúa, đôi tai con đã nghe Lời Chúa, nhưng dường như con vẫn còn xa lạ với Lời Chúa. Hơn nữa, môi miệng con đã đụng chạm tới Mình Máu Thánh Chúa, nhưng đó chỉ là thói quen thường ngày. Xin Chúa giúp con ý thức để biết cố ý đụng chạm tới Chúa với lòng tin và tình mến.
Lạy Chúa, với lòng chân thành phó thác, xin Chúa nắm lấy tay con và lôi con trở dậy, như Chúa đã làm với con gái ông Giai-rô lúc ấy, chắc chắn con sẽ được đổi mới. Amen.
Ghi nhớ: “Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy”.
(Nguồn: tgpsaigon.net)
______________________
Suy niệm 2: Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu S.J
ĐỤNG ĐẾN ÁO
Suy niệm:
Giữa đám đông chen lấn chung quanh Ðức Giêsu,
có những người đụng vào áo Ngài.
Nhưng chỉ có một cái đụng cố ý,
đụng lén như sợ bị bắt quả tang.
Ðó là cái đụng của một người phụ nữ,
mười hai năm mắc bệnh băng huyết,
mười hai năm tìm thầy chạy thuốc mà không khỏi,
mười hai năm bị coi là ô nhơ:
không được đụng đến người khác,
không được tham dự nghi lễ ở Ðền thờ.
Người phụ nữ đụng vào áo Ðức Giêsu
bằng tay và bằng lòng tin,
một lòng tin đơn sơ mà mạnh mẽ.
“Dầu tôi chỉ đụng vào áo Ngài, tôi sẽ được khỏi.”
Cái đụng của lòng tin đã cứu bà khỏi bệnh.
Trong đời sống Kitô hữu,
chúng ta đã nhiều lần đụng vào Chúa.
Ðụng đến Lời Ngài, đụng đến Mình Máu Thánh Ngài.
Ðụng bằng tay, bằng miệng, bằng rung động của trái tim.
Có những lần đụng chạm hời hợt vì thói quen,
không để lại một âm vang nào,
không đem lại một biến đổi nào trong cuộc sống.
Nhưng cũng có lần, như người phụ nữ,
ta run rẩy đụng vào Ngài, dù biết mình ô nhơ tội lỗi.
Hay nói đúng hơn,
vì biết mình ô nhơ tội lỗi mà ta cả dám đụng vào Ngài.
Ðụng vào Ðấng Thánh để được nên trong sạch.
Chúng ta cần đụng đến Ðức Giêsu mỗi ngày
và chúng ta cũng cần được Ngài đụng đến.
Ông trưởng hội đường xin Ngài đặt tay trên con mình.
Ngài đã cầm tay cô bé để kéo cô ra khỏi cái chết.
Như con gái của ông trưởng hội đường,
chúng ta cần được Chúa cầm tay và bảo: “Hãy trỗi dậy.”
Trỗi dậy khỏi bệnh tật và cái chết.
Trỗi dậy và đi lại, ăn uống như người bình thường.
Trỗi dậy và sống vui tươi, tự do như con cái Thiên Chúa.
Hai phép lạ xảy ra nhờ có lòng tin.
Ðức Giêsu xác nhận lòng tin vững vàng của người phụ nữ:
“Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con” (c.34).
Ngài nâng đỡ lòng tin đang chao đảo của Giarô:
“Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi” (c.36).
Cần có lòng tin khi đụng chạm Chúa Giêsu.
Cần nhạy cảm để nhận ra cái đụng nhẹ của Ngài.
Khi đụng vào Thân Mình Ngài nơi bí tích Thánh Thể,
ta được mời gọi đụng đến nỗi khổ của anh em,
là những chi thể của Nhiệm Thể Ngài.
Khi đụng đến Lời Chúa nơi những trang Tin Mừng,
ta được mời gọi chạm đến Lời Chúa nơi mọi biến cố.
Chỉ cần để Chúa đụng đến bạn một lần thôi,
đời bạn sẽ hoàn toàn đổi mới.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
dân làng Nazareth đã không tin Chúa
vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công.
Các môn đệ đã không tin Chúa
khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự.
Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa
chỉ vì Chúa sống như một con người,
Cũng có lúc chúng con không tin Chúa
hiện diện dưới hình bánh mong manh,
nơi một linh mục yếu đuối,
trong một Hội thánh còn nhiều bất toàn.
Dường như Chúa thích ẩn mình
nơi những gì thế gian chê bỏ,
để chúng con tập nhận ra Ngài
bằng con mắt đức tin.
Xin thêm đức tin cho chúng con
để khiêm tốn thấy Ngài
tỏ mình thật bình thường giữa lòng cuộc sống. Amen
(Nguồn: WHĐ)
____________________
Suy niệm 3: Lm Giuse Đỗ Cao Bằng S.J
“Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con!” (Mc 5:34).
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Đoạn Lời Chúa trong Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật lại hai phép lạ phi thường trên hai loại người khác nhau: con gái của ông Gia-ia – trường hội đường, và người đàn bà bị băng huyết mười hai năm.
Con gái của ông Gia-ia đã chết, nhưng Chúa Giêsu đã làm cho cháu gái sống lại nhờ lòng tin của người cha. Người đàn bà bị băng huyết đã mười hai năm, tốn nhiều tiền của để chữa bệnh nhưng không khỏi, thậm chí bệnh tình ngày một nặng thêm. Hai trường hợp này đều chứng minh rằng tài năng và sức lực của con người thì giới hạn và tầm thường, còn niềm tin thì mạnh mẽ, phi thường và chiến thắng bệnh tật cũng như sự chết.
Người đàn bà bị băng huyết mười hai năm đã chịu nhiều khổ đau và thất vọng. Chính trong hoàn cảnh bi đát ấy, bà đã đặt trọn niềm tin vào Chúa. Bà thầm nhủ rằng “tôi mà sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu” (Mc 5:28). Quả thực, niềm tin của bà đã cứu chữa bà. Chính Chúa Giêsu đã xác chuẩn niềm tin ấy: “Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con!” (Mc 5:34).
Ông Gia-ia cũng rơi vào nỗi thất vọng tương tự như người đàn bà bị băng huyết khi nghe thân hữu báo tin: “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa?” (Mc 5:35). Và cũng trong nỗi thất vọng ấy, ông tin vào lời an ủi của Thầy Giêsu: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi” (Mc 5:36). Ông phó mặc tất cả cho Chúa, để cho Người hành động như lời Người đã nói. Thực thế, Chúa đã ra tay và con gái ông Gia-ia đã hồi sinh.
Hai phép lạ trên như muốn chuyển tới chúng ta một thông điệp rằng cuộc sống con người ở mọi thời luôn phải đối diện nhiều thách đố, buồn khổ và thất vọng. Thất vọng dễ dẫn tới tuyệt vọng. Tuy nhiên, nếu trong cơn thất vọng, con người biết ngước mắt nhìn Đấng đang chịu treo mình trên thập giá, họ sẽ được hồi sinh, tâm hồn họ sẽ ngập tràn niềm hy vọng. Dẫu biết là vậy, thế nhưng đâu phải ai cũng đủ niềm tin và nghị lực, lòng tín thác và kiên nhẫn để ngước nhìn lên thánh giá?
Làm thế nào để người ta biết chạy đến với Chúa khi sống trong đau khổ và tuyệt vọng? Con gái ông Gia-ia được hồi sinh là nhờ lòng tin của ông ấy. Người đàn bà bị băng huyết được chữa lành là nhờ lòng tin vào Chúa giữa cảnh khốn cùng và bất lực, là nhờ đám đông đi theo Chúa, những người dám từ bỏ mọi công việc để diễn tả niềm tin của họ vào Chúa. Như thế, phải chăng niềm tin và lời chuyển cầu của người khác với Thiên Chúa là nhân tố quan trọng giúp những người đang sống trong chết chóc và bệnh tật được chữa lành?
Do đó, chúng ta hãy duyệt xét lại đời sống đức tin của mình để nhận ra điều Chúa muốn sửa dạy và để có thể giúp những người xung quanh được giải thoát. Chúng ta hãy xin Chúa ban ơn biết quảng đại giúp đỡ những người đang đau bệnh về tinh thần cũng như thể xác bằng việc sống đức tin vào Chúa cách sống động, mạnh mẽ và cụ thể.
Chúc quý vị cầu nguyện sốt sắng!
(Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, SJ – GP Kon Tum)
_________________________