
Ghít-ôn, hãy đi cứu Ít-ra-en. Hãy biết rằng chính Ta sai ngươi đi.
Bài trích sách Thủ lãnh.
11 Ngày ấy, Thần sứ của Đức Chúa đến và ngồi dưới cây tùng ở Óp-ra. Cây này là của ông Giô-át, thuộc gia đình A-vi-e-de. Con ông là Ghít-ôn bấy giờ đang đập lúa trong bồn đạp nho để tránh mặt người Ma-đi-an. 12 Thần sứ Đức Chúa hiện ra với ông và nói : “Chào chiến sĩ can trường ! Đức Chúa ở với ông.” 13 Ông Ghít-ôn đáp : “Ôi, thưa Ngài, nếu Đức Chúa ở với chúng tôi, thì sao chúng tôi đến nông nỗi này ? Đâu cả rồi những kỳ công mà cha ông đã kể lại cho chúng tôi nghe ? Các ngài đã nói : Chẳng phải Đức Chúa đã đưa chúng ta lên khỏi Ai-cập sao ? Thế mà bây giờ Đức Chúa đã bỏ rơi chúng tôi, trao chúng tôi vào tay người Ma-đi-an.”
14 Bấy giờ Đức Chúa quay lại nhìn ông và nói : “Hãy mạnh bạo lên đường cứu Ít-ra-en khỏi tay quân Ma-đi-an. Không phải chính Ta sai ngươi sao ?” 15 Nhưng ông đáp : “Ôi, thưa Ngài, con lấy gì mà cứu Ít-ra-en ? Này dòng họ con thấp kém nhất trong chi tộc Mơ-na-se, mà con lại nhỏ nhất trong nhà cha con.” 16 Đức Chúa phán với ông : “Ta sẽ ở với ngươi, và ngươi sẽ đánh quân Ma-đi-an như đánh có một người.” 17 Ông thưa : “Nếu Ngài thương con thì xin cho con một dấu chứng tỏ Ngài đang nói với con. 18 Xin Ngài đừng rời khỏi đây cho tới khi con trở lại, mang theo của lễ đặt trước nhan Ngài.” Người phán : “Ta sẽ ở lại cho tới khi ngươi trở về.”
19 Ông Ghít-ôn đi bắt một con dê non làm thịt, và lấy hai thùng bột làm mấy chiếc bánh không men. Thịt thì ông để trong một cái rổ, còn nước cốt thì đựng trong một cái thố. Rồi ông mang đến cho Người ở dưới cây tùng. Khi ông đến gần, 20 thì Thần sứ Thiên Chúa nói với ông : “Hãy lấy thịt và bánh không men đặt trên tảng đá này và rưới nước cốt lên.” Ông đã làm như thế.
21 Thần sứ của Đức Chúa giơ đầu gậy đang cầm trong tay đụng vào thịt và bánh không men, lửa liền từ tảng đá bốc lên, đốt cháy hết thịt cùng bánh không men. Thần sứ Đức Chúa biến khỏi mắt ông. 22 Ông Ghít-ôn thấy đó chính là Thần sứ Đức Chúa. Ông Ghít-ôn nói : “Chết tôi rồi, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng của tôi, vì tôi đã thấy Thần sứ Đức Chúa nhãn tiền !” 23 Nhưng Đức Chúa phán với ông : “Bình an cho ngươi ! Đừng sợ : ngươi không chết đâu.” 24a Tại đó ông Ghít-ôn xây một bàn thờ kính Đức Chúa, và ông gọi nơi ấy là Đức Chúa – Bình an.
Đ.Điều Chúa phán là lời chúc bình an cho dân Người.
9Tôi lắng nghe điều Thiên Chúa phán,
điều Chúa phán là lời chúc bình an
cho dân Người, cho kẻ trung hiếu
và những ai hướng lòng trí về Người.
Đ.Điều Chúa phán là lời chúc bình an cho dân Người.
11Tín nghĩa ân tình nay hội ngộ,
hoà bình công lý đã giao duyên.12Tín nghĩa mọc lên từ đất thấp,
công lý nhìn xuống tự trời cao.
Đ.Điều Chúa phán là lời chúc bình an cho dân Người.
13Vâng, chính Chúa sẽ tặng ban phúc lộc
và đất chúng ta trổ sinh hoa trái.14Công lý đi tiền phong trước mặt Người,
mở lối cho Người đặt bước chân.
Đ.Điều Chúa phán là lời chúc bình an cho dân Người.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đức Giê-su Ki-tô vốn giàu sang phú quý, nhưng đã trở nên khó nghèo, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có. Ha-lê-lui-a.
Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
23 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời. 24 Thầy còn nói cho anh em biết : con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” 25 Nghe nói vậy, các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói : “Thế thì ai có thể được cứu ?” 26 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói : “Đối với loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được.”
27 Bấy giờ ông Phê-rô lên tiếng thưa Người : “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì ?” 28 Đức Giê-su đáp : “Thầy bảo thật anh em : anh em là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự toà vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en. 29 Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp.
30 “Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.”
Nguồn: ktcgkpv.org)
___________________
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
Sứ điệp: Giàu có làm cho lòng người khó tin vào Chúa và đi theo Chúa. Phải biết sẵn sàng từ bỏ tất cả với niềm tin tưởng rằng Chúa sẽ đền bù gấp bội những điều ta từ bỏ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, người đời coi của cải là nơi nương tựa, là phương tiện sống hạnh phúc và là chỗ phòng thân. Vì thế, họ thường tìm kiếm nó bằng mọi giá, thậm chí bán rẻ lương tâm Kitô hữu, bán rẻ nhân phẩm và ngay cả linh hồn mình. Và khi có được của cải, người ta dễ an tâm vì tưởng rằng nó sẽ là chỗ cậy dựa trong tương lai. Của cải làm lòng người khó lắng nghe Lời Chúa mời gọi, và vì thế dễ quên Chúa và dễ đánh mất Nước Trời.
Con cảm thấy các tông đồ có thái độ khác. Các ngài đã mau mắn đáp lại lời mời gọi của Chúa, đã sẵn sàng từ bỏ hạnh phúc nhỏ nhoi để được hạnh phúc đời đời, đã đổi nơi nương tựa tạm bợ để tựa nương vào Chúa. Thật hạnh phúc khi ở trần gian, các ngài đã được ở với Chúa, được sống trong sự yêu thương bao bọc của Chúa, được biết bao hồng ân to lớn và giá trị hơn những gì các ngài đã từ bỏ. Các ngài đã được cả một gia sản là Nước Trời và được sống hạnh phúc đời đời trong Chúa.
Lạy Chúa, xin cho con nhận ra rằng của cải trần gian này dù cần thiết đến đâu, cũng vẫn chỉ là tạm bợ. Xin đừng để con bám víu vào nó. Xin cho con nhận ra lòng quảng đại bao la của Chúa, để sẵn sàng bước đi theo lời mời gọi của Chúa và tin tưởng rằng, Chúa sẽ đền bù cho con gấp bội. Xin đừng để con vì quá ham mê của cải trần thế mà đánh mất hạnh phúc đời đời. Amen.
Ghi nhớ: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời”.
(Nguồn: tgpsaigon.net)
______________________
Suy niệm 2: Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
LẠC ĐÀ QUA LỖ KIM
Suy niệm:
Người thanh niên giàu có đã bỏ đi
khi Thầy Giêsu mời anh bán tài sản và cho người nghèo.
Của cải đã trói buộc anh, dù anh là người có thiện chí.
Anh tìm sự sống đời sau, nhưng lại bị vướng bởi vật chất đời này.
“Người giàu có thật khó vào Nước Trời” (c. 23).
Câu nói này của Thầy Giêsu khiến các môn đệ rất đỗi ngạc nhiên (c. 25),
vì vào thời đó, giàu sang thường được coi là dấu hiệu Chúa chúc lành.
Thầy Giêsu dùng một hình ảnh ngoa dụ, cường điệu,
để diễn tả việc người giàu khó vào Nước Trời,
khó hơn con lạc đà rất to chui qua lỗ kim rất nhỏ.
Dĩ nhiên lạc đà thì chẳng thể nào chui qua lỗ kim được,
nhưng người giàu thì vẫn có thể được vào Nước Trời, dù rất khó khăn,
“vì đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được” (c. 26).
Đã có những người giàu tốt bụng đi theo Thầy Giêsu.
Họ là Giuse Arimathia, Nicôđêmô, Dakêu, là các phụ nữ.
Giuse và Nicôđêmô đã lo mộ phần và việc tẩm liệm Thầy Giêsu.
Dakêu đã tự nguyện chia nửa phần tài sản mình cho người nghèo khó.
Các phụ nữ theo Thầy từ Galilê đã giúp đỡ vật chất cho Thầy (Lc 8, 3).
Có vẻ họ được tự do với của cải trần thế.
Của cải không ngăn cản họ trở thành người môn đệ Thầy Giêsu.
Nhưng cũng phải nhìn nhận của cải vật chất có sức mạnh của nó.
Như người ta hay nói: có tiền mua tiên cũng được.
Tiền bạc của cải có vẻ đem lại chỗ dựa vững chắc cho chủ nhân,
chính vì thế người ta thích thu tích của cải một cách vô độ (Lc 12, 21).
Của cải làm chúng ta phải bận tâm:
“Kho tàng anh em ở đâu, trái tim anh em ở đó” (Mt 6, 21),
kho tàng dưới đất sẽ giữ tim ta dưới đất.
Ham mê của cải có thể bóp nghẹt hạt giống lời Chúa trong tim ta (Mt 13, 22).
Nó làm chúng ta dễ trở nên nô lệ:
“Anh em không thể làm tôi hai chủ, vì sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia…
Anh em không thể làm tôi Thiên Chúa lẫn tiền tài” (Mt 6, 24).
Như thế nó có khả năng đẩy Thiên Chúa xuống hàng thứ yếu.
Quả thực của cải dễ làm ta khép lòng lại trước Thiên Chúa và tha nhân,
và làm cái tôi của ta trở nên cứng cỏi, tự mãn.
Khác với anh thanh niên giàu có, nhóm Mười Hai đã bỏ mọi sự mà theo Thầy.
“Vậy chúng con sẽ được gì?”, họ đã hỏi Thầy Giêsu như vậy.
Thầy hứa sẽ cho họ được cùng Thầy xét xử Israel trong ngày tận thế.
Hơn nữa, Thầy còn hứa bất cứ ai chịu mất mát về gia đình, cơ nghiệp,
đều được đền bù gấp trăm, và nhất là được sự sống đời đời (c. 29).
Hôm nay chúng ta cũng hỏi Ngài như vậy, về cái được, cái mất.
Chúng ta có thể bỏ mất nhiều điều mà thiên hạ coi là giá trị,
như một đời sống tiện nghi, một chỗ làm ổn định, hay một chút tiếng tăm.
Chỉ mong được tấm lòng luôn an vui, hạnh phúc,
vì biết mình được Đức Kitô và ở lại trong Ngài (Pl 3, 8-9).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
sống cho Chúa thật là điều khó.
Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con.
Chúa đòi con cho Chúa tất cả
để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy đi những gì con cậy dựa
để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa.
Chúa thích cắt tỉa con khỏi những cái rườm rà
để cây đời con sinh thêm hoa trái.
Chúa cương quyết chinh phục con
cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con dám ra khỏi mình,
ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan
để sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa,
dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm nghiệm được rằng
trước khi con tập sống cho Chúa
và thuộc về Chúa
thì Chúa đã sống cho con
và thuộc về con từ lâu. Amen.
(WHĐ)
_________________________
Suy niệm 3: Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, S.J
“Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời” (Mt 19:23).
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Đoạn Tin Mừng hôm nay (Mt 19:23-30) liền kề đoạn TM của thứ Hai Tuần XX (Mt 19:16-22) kể về cuộc gặp gỡ giữa Đức Giê-su và người thanh niên giàu có. Lời Chúa hôm nay như một lời giải thích của Đức Giê-su cho vấn nạn “giàu có” của con người. Chúng ta nên hiểu sự “giàu có” như thế nào để dù nghèo khó hay giàu có chúng ta đều tìm gặp niềm vui Nước Trời và sự sống đời đời.
Thực tế, sự “giàu có” Đức Giê-su đề cập tới không phân biệt trạng thái giàu có hay nghèo khó của mỗi người. Nghĩa là rất có thể những người đang nghèo khó lại là những kẻ “giàu có” dưới cái nhìn của Đức Giê-su.
“Giàu có” chính là tình trạng con người không đặt Chúa làm trung tâm và cứu cánh của đời mình. Họ cậy dựa vào sức riêng của họ, không tin vào quyền năng và lòng thương xót của Chúa. Họ xem của cải vật chất cao trọng hơn Chúa, sẵn sàng dùng tiền của để thao túng mọi sự. Ngày nay Giáo Hội đang phải đối diện với vấn nạn này. Số là, có một đôi nam nữ muốn kết hôn. Người nam không theo Đạo Công Giáo. Còn người nữ là con cái của Hội Thánh Công Giáo. Cứ lẽ thường, hai người này muốn thành hôn và không vi phạm Luật Hội Thánh, họ phải cử hành Nghi Thức Hôn Phối trong Nhà Thờ Công Giáo dưới sự chứng giám của một Linh mục (hoặc Phó tế) và cộng đoàn dân Chúa, cũng như có Phép Chuẩn Hôn Nhân khác tôn giáo của Giám mục địa phương. Trước khi cử hành Nghi Thức này, họ cần trải qua một giai đoạn chuẩn bị, nghĩa là được Giáo Hội giảng dạy về Giáo lý Hôn Nhân để sống đời hôn nhân tốt hơn. Kết thúc khóa học này, họ được Giáo Hội cấp cho một chứng chỉ đã hoàn thành giai đoạn Dự Bị Hôn Nhân. Vì thế, để không mất thời gian và vì muốn cưới gấp, phía người nam đã tìm cách hỏi han về việc mua chứng chỉ Dự Bị Hôn Nhân. Như chúng ta biết, làm gì có chuyện này trong Đạo Công Giáo, nhất là những vấn đề liên quan đến Bí Tích và Đời Sống Hôn Nhân Gia Đình. Rõ ràng đây là hiện tượng nhắc nhở chúng ta về hệ lụy của sự “giàu có”.
Lại có một chuyện khác về người nghèo, như bà con dân tộc thiểu số đã theo Chúa nhiều năm, thậm chí một số người Kinh cũng có tư tưởng tương tự, thường mặc định rằng Giáo hội Công giáo giàu lắm, các cha nhiều tiền lắm, v.v., nên không cần đóng góp gì cho Giáo hội. Như thế, họ gián tiếp phủ nhận điều răn thứ năm trong Năm Điều Răn của Hội Thánh: “Góp công, góp của xây dựng Hội Thánh tùy theo khả năng của mình”! Thực tế, Giáo hội Công giáo là của chung, mọi người đều có bổn phận và trách nhiệm cưu mang, bảo vệ… Hội Thánh. Các linh mục làm gì có tiền mà lo đủ thứ việc chung! Các nhà thờ, nhà xứ là của chung, của toàn thể giáo hữu trong xứ, vì các cha đến phục vụ rồi lại đi nơi khác, còn giáo hữu ở lại đó lâu dài hơn. Nếu các giáo hữu trong xứ hoặc các làng không quảng đại góp công góp của xây dựng và bảo dưỡng nơi thánh thì nơi đó sẽ không dễ trường tồn.
Vậy, người nghèo có thực sự không phải là người “giàu có” không? Ai cũng có thể vướng vào tình trạng “giàu có” này. Làm thế nào để chúng ta thực sự là những người nghèo trước Chúa? Phải chăng trong từng giây phút, từng sự kiện và biến cố diễn ra trong đời, chúng ta cần có một thái độ và một lựa chọn thuộc về Chúa, quy hướng về Chúa, đặt Chúa lên trên mọi sự, dù đó là sự sống của chúng ta, gia đình của chúng ta, sự nghiệp của chúng ta, v.v.?
Chúc quý vị cầu nguyện sốt sắng!
(Giáo xứ Hoa Lư, Pleiku)
__________________________