
Bài đọc 1: Tl 9,6-15
Anh em đã nói : Phải có một vua cai trị chúng tôi ! Trong khi chính Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, là Vua anh em.
Bài trích sách Thủ lãnh.
6 Bấy giờ tất cả thân hào Si-khem cùng toàn dân Bết Mi-lô họp lại, kéo đến tôn A-vi-me-léc lên làm vua, bên cạnh cây sồi trước bia đá ở Si-khem.
7 Khi người ta báo tin ấy cho ông Giô-tham, ông liền lên đứng trên đỉnh núi Gơ-ri-dim, cất tiếng gọi và nói với những người kia rằng : “Hỡi các thân hào Si-khem ! Hãy nghe tôi đây, thì Thiên Chúa cũng sẽ nghe các người.
8 Cây cối đã lên đường đi xức dầu phong một vua cai trị chúng. Chúng nói với cây ô-liu : ‘Hãy làm vua cai trị chúng tôi !’
9 Nhưng cây ô-liu nói với chúng : ‘Chẳng lẽ tôi lại từ bỏ dầu của tôi là thứ đã từng làm cho thần minh và người đời được tôn trọng, mà đi đu đưa trên cây cối hay sao ?’
10 Cây cối liền nói với cây vả : ‘Hãy đến làm vua cai trị chúng tôi !’
11 Nhưng cây vả bảo chúng : ‘Chẳng lẽ tôi lại từ bỏ vị ngọt và trái ngon của tôi mà đi đu đưa trên cây cối hay sao ?’
12 Bấy giờ cây cối nói với cây nho : ‘Hãy đến làm vua cai trị chúng tôi !’
13 Nhưng cây nho bảo chúng : ‘Chẳng lẽ tôi lại từ bỏ rượu của tôi là thứ đã từng làm cho thần minh và người đời phấn khởi, mà đi đu đưa trên cây cối hay sao ?’
14 Tất cả cây cối liền nói với bụi gai : ‘Hãy đến làm vua cai trị chúng tôi !’
15 Bụi gai trả lời cây cối : ‘Nếu quả thật các ngươi xức dầu phong ta làm vua cai trị các ngươi, thì hãy tới nương náu dưới bóng ta ; bằng không, lửa sẽ bốc ra từ bụi gai và sẽ thiêu rụi các cây bá hương Li-băng !’”
Đ.Lạy Chúa, Ngài tỏ uy lực khiến nhà vua sung sướng.
2Lạy Chúa, Ngài tỏ uy lực khiến nhà vua sung sướng,
Ngài đã chiến thắng, vua hoan hỷ dường nào !3Lòng vua ước nguyện sao, Chúa đã ban như vậy,
miệng vua khấn xin gì, Ngài cũng không từ chối.
Đ.Lạy Chúa, Ngài tỏ uy lực khiến nhà vua sung sướng.
4Chúa đã ân cần ban muôn phúc lộc,
vương miện vàng, Ngài đội cho vua.5Vua xin được sống, Ngài cho được sống,
năm tháng dài lâu, tuổi thọ miên trường.
Đ.Lạy Chúa, Ngài tỏ uy lực khiến nhà vua sung sướng.
6Vì Ngài chiến thắng, nên nhà vua rực rỡ vinh quang,
Ngài cho vua được oai phong lẫm liệt.7Ngài đặt vua làm nguồn hạnh phúc đến muôn đời
và cho vua được hớn hở vui mừng trước Nhan Thánh.
Đ.Lạy Chúa, Ngài tỏ uy lực khiến nhà vua sung sướng.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lời Thiên Chúa là lời sống động và hữu hiệu, lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người. Ha-lê-lui-a.
Phải chăng vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức ?
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
1 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ nghe dụ ngôn này : “Nước Trời giống như chuyện chủ nhà kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. 2 Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. 3 Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. 4 Ông cũng bảo họ : ‘Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.’ 5 Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. 6 Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ : ‘Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết ?’ 7 Họ đáp : ‘Vì không ai mướn chúng tôi.’ Ông bảo họ : ‘Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho !’ 8 Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý : ‘Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất.’ 9 Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. 10 Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. 11 Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn chủ nhà : 12 ‘Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.’ 13 Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ : ‘Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao ? 14 Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. 15 Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao ? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức ?’ 16a Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót.”
Nguồn: ktcgkpv.org)
___________________
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
Sứ điệp: Thiên Chúa đối xử với mọi người bằng tình thương. Đó là đức công minh của Ngài. Thái độ kể công làm ta không thể nhận ra tình thương phổ quát của Chúa đối với mọi người.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, tiêu chuẩn của người đời chúng con là “ăn cho đều, kêu cho sòng”, nên con hiểu và thông cảm thái độ khó chịu, cằn nhằn, của anh thợ làm việc vất vả suốt ngày.
Đôi khi con cũng hay phân bì cả với Chúa nữa. Có người suốt đời sống xa Chúa, thế mà trước giờ chết ăn năn trở lại, thì được Chúa đón về thiên đàng. Con phân bì vì nghĩ rằng mình bị thiệt thòi, nghĩ rằng mình đã vất vả giữ đạo từ bé cũng chẳng hơn gì.
Lạy Chúa, con đã muốn Chúa cư xử với mọi người một cách sòng phẳng, nhưng Chúa không muốn cư xử như vậy. Chúa không muốn con nghĩ về Chúa như vậy. Chúa không phải là ông chủ tính sổ trên sức lao động của người khác, Chúa cũng không nhìn chúng con như một người lao công. Chúa đã cư xử với mọi người chúng con bằng tình thương, bằng tấm lòng quảng đại. Tất cả đều là hồng ân, tất cả đều là tình thương, tất cả chỉ vì lợi ích cho chúng con. Chúa chỉ cần thiện chí của chúng con. Đó là tiêu chuẩn hành động của Chúa, đó là tấm lòng Chúa dành cho con. Bởi vì con làm việc từ sáng sớm, vất vả suốt ngày, cũng không xứng đáng lãnh nhận một đồng tiền công. Và nếu con chỉ được làm việc vào giờ cuối cùng, con cũng không được thất vọng, nhưng vẫn hy vọng vào lòng nhân hậu của Chúa.
Lạy Chúa, xin cho con nhận ra tình thương nhân hậu của Chúa để cuộc sống của con tỏ hiện tình thương đối với mọi người. Xin giúp con sống với nhau đừng theo kiểu tính toán chi ly hơn thiệt, nhưng theo kiểu quảng đại của Chúa. Amen.
Ghi nhớ: “Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng”.
(Nguồn: tgpsaigon.net)
______________________
Suy niệm 2: Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
VÌ TÔI TỐT BỤNG
Suy niệm:
Sau khi anh thanh niên giàu có từ chối lời mời của Đức Giêsu
ông Phêrô đã đại diện anh em hỏi Thầy:
“Chúng con đã bỏ mọi sự và theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?”
Thầy Giêsu đã đáp lại bằng một câu trả lời khá dài.
Họ sẽ được xét xử các chi tộc Ítraen, được gấp trăm về mọi sự,
và nhất là được hưởng sự sống đời đời (Mt 19, 27-30).
Như thế ở đây Nước Trời được coi như một phần thưởng,
một sự trả công Chúa dành cho những ai dám từ bỏ hy sinh.
Các môn đệ cho đi, và rồi họ sẽ được lại.
Bài Tin Mừng hôm nay nằm ngay sau câu chuyện trên.
Dưới một góc độ nào đó thì cả hai có nội dung rất khác nhau,
nhưng bổ túc cho nhau, để ta có một cái nhìn quân bình về Thiên Chúa.
Thiên Chúa không phải chỉ là Đấng công bằng,
thưởng công cho những gì chúng ta đã vất vả cố gắng.
Người còn là Đấng quảng đại, tốt lành và giàu lòng xót thương.
Dụ ngôn về “người thợ giờ thứ mười một” cho thấy điều đó.
Thật ra phải gọi dụ ngôn này là dụ ngôn về “Ông chủ độ lượng”.
Trong thế giới thời Đức Giêsu, người ta mướn thợ buổi sáng
và trả công cho thợ buổi chiều theo lề luật (Lv 19,13; Đnl 24, 14-15).
Lương công nhật là một quan tiền (denarius),
tiền này tạm đủ để nuôi gia đình ở mức căn bản.
Dụ ngôn hôm nay có nhiều nét khác thường mà không có lời giải thích.
Ông chủ vườn nho tự mình ra chợ mướn người, thay vì viên quản lý.
Những người thợ đứng suốt ngày ngoài chợ (c.6)
lại không được ông chủ thấy và mướn từ đầu, dù ông ra chợ nhiều lần.
Chỉ nhóm thợ đầu tiên mới được thuê với tiền công rõ ràng,
còn ba nhóm sau chỉ được hứa sẽ trả “hợp lẽ công bằng” (c.4).
Cuối cùng ba nhóm giữa bị bỏ rơi, để chỉ tập trung vào nhóm đầu và cuối.
Dụ ngôn này trở nên hết sức khác thường
với việc ông chủ ra lệnh trả công cho người làm cuối trước.
Những người thợ giờ thứ mười một (5 giờ chiều)
cả ngày làm có một tiếng, được trả một quan tiền.
Điều này hẳn tạo ra niềm hy vọng cho những ai đã làm từ sáng sớm,
“đã làm việc nặng nhọc cả ngày, lại bị nắng nôi thiêu đốt” (c.12).
Nhưng rốt cuộc những người thợ đầu tiên cũng chỉ được một quan tiền.
Chúng ta cần phải đứng trong hoàn cảnh của họ
để xem họ sẽ sửng sốt, thất vọng, buồn bực, tức giận và cằn nhằn ra sao.
Có lẽ chúng ta cũng phản ứng tương tự khi gặp chuyện như vậy.
Phản ứng này cũng là phản ứng giận dữ của người anh cả
khi biết cha mình đã tiếp đón linh đình sự trở về của đứa con hư hỏng.
Đối với những người thợ, đây rõ ràng là một sự bất công.
Bất công nằm ở chỗ làm nhiều, làm ít, nhận lương như nhau.
Nhưng ông chủ không cho đây là một sự bất công,
vì ông đã trả cho nhóm thợ làm sớm nhất đúng như đã thỏa thuận.
Những câu cuối của dụ ngôn là những câu đẹp nhất,
những câu nói lên bản chất sâu xa của tấm lòng Thiên Chúa.
“Tôi muốn cho người làm cuối này như tôi cho anh” (c. 14).
Tôi muốn cho họ nhiều như tôi đã cho anh, tôi muốn họ bằng anh:
đó là ước muốn, là chọn lựa của Thiên Chúa.
Tình thương của Người phá vỡ sự phân biệt người đầu, người cuối,
người làm nhiều, làm ít, công nhiều, công ít.
“Chẳng lẽ tôi không được phép làm điều tôi muốn
với tài sản của tôi sao?” (c. 15).
Thiên Chúa giàu sang nên có quyền rộng rãi thi ân cho kẻ Người muốn.
Chẳng ai có thể bắt Người phải đối xử công bình theo kiểu con người.
Chẳng ai có quyền hạch hỏi Người vì Người quá sức độ lượng (c.12).
“Hay mắt của anh xấu xa vì tôi tốt lành” (c. 15).
Con mắt xấu xa là con mắt khó chịu vì kẻ khác bằng mình, dù không đáng,
ghen tỵ với may mắn và hạnh phúc bất ngờ của người khác.
Đức Giêsu khẳng định mình là người tốt lành,
đặc biệt trong cách cư xử của Người đối với những tội nhân.
Anh trộm lành trên thập giá cũng là người thợ giờ thứ mười một.
Anh được hưởng những gì mà người khác phải nỗ lực cả đời.
Nói cho cùng, vấn đề không phải là đáng hay không đáng.
Chẳng ai xứng đáng để vào thiên đàng, kể cả các thánh.
Hạnh phúc Nước Trời là một ơn ban
hơn là một sự trả công hay phần thưởng.
Thiên Chúa vượt lên trên sự sòng phẳng có tính mua bán của con người.
Người không phải là nhà buôn, nhưng là người cha tốt lành.
Cha thương cả hai con, cả đứa ở nhà phục vụ lẫn đứa bỏ đi bụi đời.
Thậm chí đứa hư hỏng hay tật nguyền lại được quan tâm hơn.
Ông chủ vườn nho thương cả những người
đứng ngoài chợ suốt ngày mà không được ai mướn.
Có thể vì họ kém khả năng, kém may mắn hơn những người khác chăng?
Người thợ giờ thứ mười một đã làm được gì cho vườn nho của ông chủ?
Chắc chẳng được bao nhiêu.
Nhưng anh ấy đã đứng chờ suốt ngày.
Thế giới này lúc nào cũng có những người thợ giờ thứ mười một,
“những người không được ai mướn” (c.7),
những người cứ đứng chờ vậy thôi, suốt ngày, suốt đời,
những người được nhận trễ, chẳng biết mình sẽ được trả lương ra sao.
chỉ biết phó thác cho lòng tốt của ông chủ.
Những người này khác với những người làm từ sáng,
biết chắc mình sẽ được trả công một quan tiền.
Dụ ngôn không nói đến việc người làm cuối reo lên vì được trả công hậu hĩ.
Nhưng chắc là đã có những tiếng reo.
Thiên đàng đầy ắp những tiếng reo như thế,
kinh ngạc, ngỡ ngàng, thán phục, tri ân…
Chẳng có ai vào thiên đàng mà lại không reo lên
vì thấy những gì gọi là công đức của mình chỉ là chuyện nhỏ,
quá nhỏ để có thể mua được một vé vào thiên đàng.
Người ta cũng sẽ reo lên vì thấy sự có mặt của những người
mà ta tưởng chẳng bao giờ có thể lên thiên đàng được.
Thiên Chúa không chỉ thấy thời gian làm việc trong vườn nho.
Người còn thấy cả thời gian chờ.
Nhiều khi chờ còn mệt hơn làm việc.
Đừng cằn nhằn! Hãy vui với niềm vui của Thiên Chúa,
Đấng hạnh phúc khi thấy người ta ngỡ ngàng vì những ơn bất ngờ,
vì lòng tốt của Ngài không sao hiểu được.
Hãy vui với những người được Chúa yêu, bất chấp quá khứ của họ.
Chúng ta không có quyền buồn như người con cả, khi cha đang vui.
Hãy đổi cái nhìn của mình về Thiên Chúa.
Như thế chúng ta cũng sẽ thay đổi cách cư xử với anh em.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con trở nên đơn sơ bé nhỏ,
nhờ đó con dễ nghe được tiếng Chúa nói,
dễ thấy Chúa hiện diện
và hoạt động trong đời con.
Sống giữa một thế giới đầy lọc lừa và đe dọa,
xin cho con đừng trở nên cứng cỏi,
khép kín và nghi ngờ.
Xin dạy con sự hiền hậu
để con biết cảm thông và bao dung với tha nhân.
Xin dạy con sự khiêm nhu
để con dám buông đời con cho Chúa.
Cuối cùng, xin cho con sự bình an sâu thẳm,
vui tươi đi trên con đường hẹp với Ngài,
hạnh phúc vì được cùng Ngài chịu khổ đau. Amen.
(WHĐ)
_________________________
Suy niệm 3: Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, S.J
“Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn” (Mt 20:13).
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại câu chuyện dụ ngôn Thợ Làm Vườn Nho của Chúa Giê-su như để diễn tả về sự công bằng của Thiên Chúa. Khi đọc đoạn Lời Chúa hôm nay, chắc hẳn có không ít người đặt câu hỏi về việc phải hiểu sự công bằng này như thế nào!
Câu chuyện dụ ngôn kể về việc có một ông chủ đi mướn thợ vào làm vườn nho của mình. Ông đi ra chợ lao động lúc sáu giờ sáng (giờ thứ nhất trong ngày của người Do Thái) để thuê thợ. Cứ ba tiếng một lần, ông ra chợ kêu thêm thợ vào làm vườn nho. Đến năm giờ chiều (tức giờ thứ mười một) vẫn có những người chưa kiếm được công việc và cũng được ông chủ vườn nho mời vào làm việc. Đến khi trả công, người làm việc lúc năm giờ chiều và sáu giờ sáng đều lãnh được tiền công như nhau, tức là một quan tiền. Vì lẽ đó, những người làm việc lúc sáu giờ sáng tức tối trong lòng và than trách ông chủ, có vẻ như ông chủ trả lương một cách bất công. Tuy nhiên, ông chủ không hề bất công. Vậy, cần hiểu sự công bằng của ông chủ như thế nào?
Sự công bằng của ông chủ vườn nho dựa trên lòng thương xót, tình yêu dành cho người đồng loại. Một sự công bằng siêu việt, khác với sự công bằng của thế gian. Ông chủ nhìn những người không có công ăn việc làm và thương xót họ, muốn giúp đỡ họ bằng chính sức khỏe và nỗ lực của bản thân họ.
Xa hơn nữa, qua câu chuyện dụ ngôn này, Chúa Giê-su muốn gửi tới chúng ta một thông điệp, đó là tình yêu của Thiên Chúa tuôn đổ đồng đều trên mọi người, dù họ là dân riêng hay dân ngoại, dù họ mới tin vào Thiên Chúa hay đã tin Người từ khi vừa lọt lòng mẹ. Bên cạnh đó, chúng ta cũng đừng áp đặt tư tưởng của mình lên trên tư tưởng của Thiên Chúa, vì Thiên Chúa biết Người cần làm gì để đem lại hạnh phúc đích thực cho con người và Thiên Chúa biết nhu cầu của từng người ra sao. Người công bằng là thế!
Để kết thúc bài gợi ý cầu nguyện này, tôi xin phép kể câu chuyện trong giấc mơ để hy vọng góp thêm chất liệu cầu nguyện cho quý vị, như sau:
Có một ông cụ đi hái trộm cafe. Thế rồi ông bị ông chủ rẫy cafe bắt và giải đi cho công an giam giữ. Ông chủ rẫy cafe thưa kiện lên tòa án để bằng mọi giá bắt ông cụ đền tội. Sở dĩ ông chủ rẫy cafe làm vậy là vì ông đã bị hái trộm cafe nhiều lần mà không bắt được kẻ trộm. Chẳng may cho ông cụ này lần đầu đi trộm cafe bị bắt mà bị hàm oan là người đã từng hái trộm nhiều lần cafe của nhà ông chủ rẫy.
Ra tòa, chủ tọa hỏi ông cụ: Tại sao ông đi ăn trộm cafe?
Ông cụ trả lời: Bị cáo túng quẫn quá! Con trai bị cáo bị liệt nằm một chỗ. Cháu bị cáo đói lả, không có gì ăn. Bị cáo làm liều đi hái trộm cafe để bán kiếm tiền cho con trai mua thuốc và cháu trai có gạo nấu cháo ăn. Bán được một triệu cũng đủ mua thuốc và gạo để cứu con trai và cháu nội khỏi chết.
Chủ tọa nói: Tôi là người đại diện luật pháp nên phải xét xử công minh. Có tội phải xử đúng luật để thực thi pháp luật. Vì thế, tôi phạt ông mười triệu đồng vì tội trộm cắp và bồi thường một triệu cho chủ rẫy cafe. Nếu ông không có tiền bồi thường và đóng phạt thì ông phải ở tù thời hạn một năm.
Ông cụ nghe tuyên án, mặt buồn rũ rượi, rồi òa khóc. Ông nói: nếu tôi ở tù, ai sẽ chăm sóc con trai và cháu nội tôi?
Chủ tọa nói tiếp: Tuy nhiên, tôi cũng là người thực thi công lý! Ở giữa đất nước Việt Nam đang phồn thịnh và văn minh, là nơi có chỉ số hạnh phúc tầm cỡ thế giới, thế mà để một người lâm cảnh tang thương bi đát, đói rách tả tơi, đau bệnh trầm trọng mà thiếu thuốc men, cơm gạo… thì mỗi người trong chúng ta đang tham dự phiên tòa này đều bị phạt. Tôi tuyên phạt mỗi người 50.000₫.
Thế rồi chủ tọa nhờ thư ký đi gom tiền phạt. Tổng số tiền thu được là hai mươi triệu đồng. Chủ tọa giao lại cho ông cụ số tiền trên và gõ búa kết thúc phiên tòa.
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Quý vị hiểu sự công bằng của Thiên Chúa như thế nào? Có bao giờ quý vị than trách Chúa đối xử không công bằng chưa? Quý vị có nhận thấy Chúa rất công bằng và sự công bằng của Người chan chứa tình yêu, sự bao dung và lòng thấu cảm từng khả năng và hoàn cảnh của từng người không?
Chúc quý vị cầu nguyện sốt sắng!
(Giáo xứ Hoa Lư, Pleiku)
__________________________