
Chỉ còn một thời gian ngắn nữa thôi, Ta sẽ làm cho Đền Thờ này rực rỡ vinh quang.
Bài trích sách ngôn sứ Khác-gai.
1 15b Năm thứ hai triều Đa-ri-ô,
2 1 Tháng bảy ngày hai mươi mốt, có lời Đức Chúa phán qua trung gian ngôn sứ Khác-gai rằng : 2 “Ngươi hãy nói với tổng đốc xứ Giu-đa là Dơ-rúp-ba-ven, con ông San-ti-ên, nói với thượng tế Giê-su-a, con ông Giơ-hô-xa-đắc và nói với những người còn sót lại trong dân rằng : 3 Ai trong các ngươi trong số người còn sót lại đã từng được chứng kiến cảnh rực rỡ vinh quang của Đền Thờ ban sơ ? Và bây giờ các ngươi thấy Đền Thờ như thế nào ? Trước mắt các ngươi, nó chẳng còn là gì nữa đó sao ? 4 Vậy bây giờ, hỡi Dơ-rúp-ba-ven, hãy mạnh bạo lên ! Này thượng tế Giê-su-a, con ông Giơ-hô-xa-đắc, mạnh bạo lên nào ! Toàn dân trong xứ hãy mạnh bạo lên ! Sấm ngôn của Đức Chúa. Hãy bắt tay vào việc, vì chính Ta ở với các ngươi. Sấm ngôn của Đức Chúa các đạo binh. 5 Chiếu theo lời Ta kết ước với các ngươi lúc các ngươi ra khỏi Ai-cập, thần khí Ta ở giữa các ngươi ; các ngươi đừng sợ. 6 Quả thật, Đức Chúa các đạo binh phán thế này : Chỉ còn một thời gian ngắn nữa thôi, Ta sẽ làm rung chuyển trời đất, biển khơi và đất liền. 7 Ta sẽ làm cho tất cả các dân tộc phải chấn động và các kho tàng của các dân tộc sẽ đổ về, rồi Ta sẽ làm cho Đền Thờ này rực rỡ vinh quang. Đức Chúa các đạo binh phán. 8 Bạc là của Ta, vàng là của Ta – sấm ngôn của Đức Chúa các đạo binh. 9 Vinh quang của Đền Thờ lúc này sẽ rạng ngời hơn khi trước, Đức Chúa các đạo binh phán ; tại nơi này Ta sẽ ban tặng bình an – sấm ngôn của Đức Chúa các đạo binh.”
Đ.Hãy cậy trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người,
Người là Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.
1Lạy Chúa Trời, xin xử cho con,
biện hộ cho con chống lại phường bất nghĩa,
xin cứu con thoát khỏi người xảo trá gian tà.
Đ.Hãy cậy trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người,
Người là Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.
2Chính Ngài là Thiên Chúa bảo vệ con,
sao Ngài đành xua đuổi ?
Sao con phải lang thang tiều tuỵ,
bị quân thù áp bức mãi không thôi ?
Đ.Hãy cậy trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người,
Người là Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.
3Xin Ngài thương sai phái
ánh sáng và chân lý của Ngài,
để soi đường dẫn lối con đi
về núi thánh, lên đền Ngài ngự.
Đ.Hãy cậy trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người,
Người là Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.
4Con sẽ bước tới bàn thờ Thiên Chúa,
tới gặp Thiên Chúa, nguồn vui của lòng con.
Con gảy đàn dâng câu cảm tạ,
lạy Chúa là Thiên Chúa con thờ.
Đ.Hãy cậy trông Thiên Chúa, tôi còn tán tụng Người,
Người là Đấng cứu độ, là Thiên Chúa của tôi.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Con Người đến để phục vụ, và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người. Ha-lê-lui-a.
Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa. Con Người phải chịu đau khổ nhiều.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
18 Hôm ấy, Đức Giê-su cầu nguyện một mình. Các môn đệ cũng ở đó với Người, và Người hỏi các ông rằng : “Dân chúng nói Thầy là ai ?” 19 Các ông thưa : “Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, nhưng có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một trong các ngôn sứ thời xưa đã sống lại.” 20 Người lại hỏi : “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ?” Ông Phê-rô thưa : “Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa.” 21 Nhưng Người nghiêm giọng truyền các ông không được nói điều ấy với ai.
22 Người còn nói : “Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ trỗi dậy.”
Nguồn: ktcgkpv.org)
___________________
Suy niệm 1: TGM Giuse Nguyễn Năng
(Nguồn: tgpsaigon.net)
______________________
Suy niệm 2: Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
ANH EM BẢO THẦY LÀ AI?
Suy niệm:
Trong Tin Mừng Luca, Đức Giêsu đã đi cầu nguyện một mình,
trước khi đặt những câu hỏi quan trọng cho các môn đệ.
“Dân chúng nói Thầy là ai ?” (c. 18).
Ngài muốn biết dư luận nghĩ gì về mình.
Nói chung họ nghĩ Ngài là một ngôn sứ đầy quyền năng (x. Lc 24, 19).
Điều đó đúng nhưng không đủ.
Đức Giêsu mong nghe ý kiến của những người đã ở gần Ngài hơn.
“Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” (c. 20).
Phêrô đại diện anh em trả lời: “Thầy là Đấng Kitô của Thiên Chúa.”
Câu trả lời này đúng hơn và đủ hơn,
nhưng cũng dễ gây hiểu lầm và chưa đến lúc cần công bố.
Chính vì thế Đức Giêsu đã cấm các môn đệ không được tiết lộ (c. 21).
Phêrô đã trả lời đúng, vì Thầy Giêsu quả là Đấng Kitô
hay còn gọi là Đấng Mêsia mà dân Do Thái mong đợi từ bao đời.
Nhưng Phêrô có thể hiểu sai khuôn mặt của Đấng Mêsia đó.
Mêsia Giêsu không phải là người sẽ giải phóng Ítraen khỏi ách Rôma,
cũng không phải là người muốn nắm quyền lực trần thế.
Nhưng Ngài sẽ phải chịu khổ hình và bị giết chết bởi giới lãnh đạo (c. 22).
Mêsia Giêsu mang khuôn mặt đau khổ của Người Tôi Trung.
Phêrô đã đi theo Mêsia nào?
Nếu ông biết số phận bi đát đang chờ đợi Thầy của ông,
ông có còn muốn theo Ngài nữa không?
“Còn con, con bảo Thầy là ai?”
Đức Giêsu cũng hỏi từng người chúng ta như vậy, nhiều lần trong đời.
Tôi phải trả lời, vì tôi không nên đi theo Đấng mà tôi không biết là ai.
Tôi nghe câu hỏi trên ở mọi chặng đường của cuộc sống,
và có thể đưa ra những câu trả lời khác nhau, dựa trên kinh nghiệm,
bởi lẽ Đức Giêsu là một Mầu nhiệm không ngừng mở ra cho tôi.
Qua từng biến cố trong đời, tôi lại khám phá ra những nét mới nơi Ngài.
Ngài vẫn là một, nhưng mang nhiều dáng dấp khác nhau khi đến với tôi,
để đáp lại những khát vọng sâu thẳm nơi trái tim.
Nhưng trả lời câu hỏi của Thầy Giêsu không hẳn đã là điều quan trọng.
Điều quan trọng là sống câu trả lời của mình.
Đời tôi là một chuỗi những câu trả lời cho câu hỏi đó.
Nếu tôi coi Ngài là Thầy, xin được ngồi nghe và để Thầy uốn nắn.
Nếu tôi coi Ngài như Bạn, xin được dành giờ để tâm sự, sẻ chia.
Nếu tôi tin Ngài là Ngôi Hai Thiên Chúa làm người,
xin được cúi đầu thờ lạy trước tình yêu khiêm hạ.
Nếu tôi gọi Ngài là Chúa, xin được hiến trọn đời mình
để cùng Ngài phục vụ cho kế hoạch cứu độ của Cha.
Nếu tôi gọi Ngài là Đấng Giải Phóng, xin Ngài cho tôi được tự do,
và cho tôi được cộng tác với Ngài giúp thế gian ra khỏi vòng nô lệ.
Cuối cùng, nếu tôi biết rõ Ngài yêu tôi cách độc nhất,
xin để cho đời mình đáp lại tình yêu.
Cầu nguyện:
Xin hãy dẫn dắt con
đi từ cõi chết đến sự sống,
từ lầm lạc đến chân lý.
Xin hãy dẫn dắt con
đi từ thất vọng đến hy vọng,
từ sợ hãi đến tín thác.
Xin hãy dẫn dắt con
đi từ ghen ghét đến yêu thương,
từ chiến tranh đến hòa bình.
Xin hãy đổ đầy bình an
trong trái tim chúng con,
trong thế giới chúng con,
trong vũ trụ chúng con.
(Mẹ Têrêxa Calcutta)
(WHĐ)
_________________________
Suy niệm 3: Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, S.J
“Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” (Lc 9:20)
Quý ông bà và anh chị em thân mến,
Với câu nói “còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” trong đoạn Tin Mừng Lc 9:18-22, chúng ta dường như nghe được câu hỏi trực tiếp của Đức Giê-su dành cho mỗi người chúng ta. Mặc dù Tông đồ Phê-rô đã đại diện trả lời “Thầy là Đấng Ki-tô của Thiên Chúa”, nhưng Thầy Giê-su vẫn muốn mỗi môn đệ phải trả lời được câu hỏi của Người.
Câu trả lời của Tông đồ Phê-rô đi thẳng vào căn tính của Thầy Giê-su, còn những đặc tính khác [về Thầy Giê-su] ngài chưa trả lời và có lẽ ngài dành cho mỗi người chúng ta tự bổ sung vào chỗ khuyết ấy. Tại sao Tông đồ Phê-rô có thể trả lời chính xác về căn tính của Thầy Giê-su?
Tin Mừng Luca và Mác-cô không nói cho chúng ta biết lý do Tông đồ Phê-rô trả lời được câu hỏi về căn tính của Thầy Giê-su, nhưng Tin Mừng Mát-thêu thì thuật lại chi tiết hơn. Sau khi nghe Phê-rô trả lời câu hỏi cách chính xác về căn tính của mình, Thầy Giê-su đã khen ông: “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 16:17), nghĩa là Phê-rô được Thiên Chúa mặc khải cho biết thân phận của Thầy Giê-su, bản thân Phê-rô không thể trả lời chính xác được. Hơn nữa, Phê-rô được như thế là nhờ vào việc ở cùng Thầy Giêsu, theo sát gót bước Thầy, luôn quan sát Thầy và học với Thầy, nhờ đó kinh nghiệm về Thầy cách chân xác.
Phần chúng ta, ai có thể trả lời câu hỏi của Thầy Giê-su bằng kinh nghiệm sâu xa qua mối tương quan gần gũi giữa bản thân mình với Thầy? Thầy Giê-su là ai? Liệu chúng ta có thể trả lời được câu hỏi ấy nếu chúng ta chẳng có kinh nghiệm gì về Thầy Giê-su? Làm thế nào để chúng ta trả lời cách chính xác về Thầy Giê-su? Nếu Thầy Giê-su là người nghèo khó bên cạnh chúng ta, chúng ta có đối xử tử tế như đang đối xử với Thiên Chúa không? Nếu Thầy Giê-su là một bệnh nhân phong với những vết thương đang rỉ máu mà chúng ta bắt gặp trên đường, chúng ta có dám dừng lại để lau chùi vết thương và cho ăn uống không? Nếu Thầy Giê-su là một em bé người dân tộc thiểu số thất học, chúng ta có sẵn lòng giúp đỡ để em được đến trường không? Nếu Thầy Giê-su là một trẻ mồ côi, chúng ta có dám cưu mang và dưỡng dục em thành tài, hoặc tìm cách giúp em sống đúng phẩm giá của một người con của Thiên Chúa không? Nếu Thầy Giê-su là một người sẵn sàng chịu sỉ nhục và bị khinh chê, chúng ta có dám đón nhận những sự sỉ nhục và khinh chê của người khác đối xử với chúng ta không?
Có lẽ chúng ta sẽ trả lời được câu hỏi căn bản nhất của Thầy Giê-su dành cho chúng ta – “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” – khi chúng ta sống đời sống đức tin cách thực tế, sống động qua việc cầu nguyện, lên đường làm chứng và thi hành Đức Ái Ki-tô Giáo trong cuộc sống hằng ngày của chính mình.
Chúc quý vị cầu nguyện sốt sắng!
(Lm Giuse Đỗ Cao Bằng, Giáo xứ Hoa Lư, Pleiku)
__________________________