Chúa Nhật XXI Thường Niên, Năm A (CN 27.08.2023)

Bài đọc 1: Is 22,19-23

Chìa khoá nhà Đa-vít, Ta sẽ đặt trên vai nó.

Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.

19 Đức Chúa phán những lời này với ông Sép-na, tể tướng triều đình :

“Ta sẽ tống ngươi khỏi chức vụ,
Ta sẽ đuổi ngươi khỏi địa vị.
20Ngày ấy, Ta sẽ gọi tôi tớ Ta
là En-gia-kim, con của Khin-ki-gia-hu.
21Áo thụng của ngươi, Ta sẽ lấy mặc cho nó,
cân đai của ngươi, Ta sẽ đem thắt cho nó,
quyền bính của ngươi, Ta sẽ trao vào tay nó,
nó sẽ là cha đối với cư dân Giê-ru-sa-lem và với nhà Giu-đa.
22Chìa khoá nhà Đa-vít, Ta sẽ đặt trên vai nó.
Nó mở ra thì không ai đóng được,
nó đóng lại thì không ai mở được.
23Ta sẽ làm cho nó vững chắc như đinh đóng cột,
nó sẽ nên như ngai vinh hiển cho nhà cha nó.”

Đáp ca: Tv 137,1-2a.2bc-3.6 và 8bc (Đ. c. 8bc)

Đ.Lạy Chúa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Công trình do tay Ngài thực hiện, xin đừng bỏ dở dang.

1Lạy Chúa, con hết lòng cảm tạ,
Ngài đã nghe lời miệng con xin.
Giữa chư vị thiên thần, xin đàn ca kính Chúa,2ahướng về đền thánh, con phủ phục tôn thờ.

Đ.Lạy Chúa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Công trình do tay Ngài thực hiện, xin đừng bỏ dở dang.

2bcXin cảm tạ danh Chúa,
vì Ngài vẫn thành tín yêu thương,
đã đề cao danh thánh và lời hứa của Ngài
trên tất cả mọi sự.3Ngày con kêu cứu, Chúa đã thương đáp lại,
đã gia tăng nghị lực cho tâm hồn.

Đ.Lạy Chúa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Công trình do tay Ngài thực hiện, xin đừng bỏ dở dang.

6Chúa tuy thật cao cả, nhưng vẫn nhìn đến kẻ thấp hèn ;
đứa ngạo mạn ngông nghênh, từ xa Ngài đã biết.8bcLạy Chúa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Công trình do tay Ngài thực hiện, xin đừng bỏ dở dang.

Đ.Lạy Chúa, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
Công trình do tay Ngài thực hiện, xin đừng bỏ dở dang.

Bài đọc 2: Rm 11,33-36

Muôn vật đều do Người mà có, nhờ Người mà tồn tại và quy hướng về Người.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma.

33 Thưa anh em, sự giàu có, khôn ngoan và thông suốt của Thiên Chúa sâu thẳm dường nào ! Quyết định của Người, ai dò cho thấu ! Đường lối của Người, ai theo dõi được ! 34 Thật vậy, ai đã biết tư tưởng của Chúa ? Ai đã làm cố vấn cho Người ? 35 Ai đã cho Người trước, để Người phải trả lại sau ? 36 Vì muôn vật đều do Người mà có, nhờ Người mà tồn tại và quy hướng về Người. Xin tôn vinh Thiên Chúa đến muôn đời ! A-men.

Tung hô Tin Mừng: Mt 16,18

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng: Mt 16,13-20

Anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.

13 Khi ấy, Đức Giê-su đến miền Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng : “Người ta nói Con Người là ai ?” 14 Các ông thưa : “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, người khác lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ.” 15 Đức Giê-su lại hỏi : “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai ?” 16 Ông Si-môn Phê-rô thưa : “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” 17 Đức Giê-su nói với ông : “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời. 18 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết : anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. 19 Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời : dưới đất, anh ràng buộc điều gì, trên trời cũng sẽ ràng buộc như vậy ; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.” 20 Rồi Người cấm các môn đệ không được nói cho ai biết Người là Đấng Ki-tô.

(Nguồn: ktcgkpv.org)

Suy niệm 1: Lm. Lu-y Gonzaga Nguyễn Quang Vinh

CHÌA KHÓA VƯƠNG QUỐC

 

Phỏng theo nghi thức thiết lập tể tướng triều đình, ngôn sứ Isaia loan báo cho thành Giêrusalem và nhà Giuđa một người Tôi tớ mới đầy quyền bính, mình mặc áo thụng, lưng thắt cân đai và được trao cho chìa khóa nhà Đavít, để người Tôi tớ thi hành quyền đóng lại và mở ra theo ý mình : “Chìa khóa nhà Đavít, Ta sẽ đặt trên vai nó.  Nó mở ra thì không ai đóng được nó đóng lại thì không ai mở được … Ta sẽ làm cho nó vững chắc như đinh đóng cột, nó sẽ nên như ngai vinh hiển cho nhà cha nó” (x. Bài Đọc 1. Is 22, 19-23).  Vậy quyền chìa khóa nầy là gì? Ai trao cho ai ? Để làm gì ?

Lời ngôn sứ Isaia được loan báo sáu trăm năm trước khi Đức Giêsu tham chiếu lược đồ nầy của tiên tri để khẳng định căn cước của mình là Đấng Mêsia, và đàng khác Đức Giêsu thiết lập Hội Thánh và đặt thánh Phêrô làm đầu Hội Thánh và trao cho ông quyền chìa khóa, tức quyền đóng mở, quyền quản lý và phân phát các bí tích mà Đức Giêsu đã thiết lập.  Đức Giêsu làm ứng nghiệm lời tiên tri Isaia.  Hội Thánh được coi là người gìn giữ kho tàng đức tin và ban phát ân sủng bi tích cho các tín hữu.  Trước khi thiết lập Hội Thánh, đây là một việc làm đại sự, Đức Giêsu đã cẩn thận thăm dò dư luận và thăm dò lòng tin nơi các môn đệ.

Trình thuật trao quyền chìa khóa xảy ra tại thành Xêdarê Philípphê, Đức Giêsu hỏi các môn đệ: “Người ta bảo Con người là ai?”  Chưa thỏa mãn lắm về câu trả lời, Đức Giêsu hỏi thêm: “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai?”  Lời tuyên xưng đức tin của Phêrô làm yên lòng Đức Giêsu và sau đó Người thiết lập Hội Thánh và trao cho Phêrô quyền chìa khóa.  Phêrô tuyên xưng “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”.  Đức Giêsu trả lời: “Anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá nầy, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi.  Thầy trao cho anh chìa khóa Nước Trời” (x. Bài Tin Mừng. Mt 16, 13-20).

Lời nói tuy đơn sơ, nhưng như đinh đóng cột, kiên vững hai ngàn năm, Hội Thánh được xây dựng trên lời hứa với thánh Phêrô, đệ nhất giám mục thành Rôma, và thánh Phêrô nắm giữ quyền chìa khóa, quyền cầm buộc và tháo cởi.  Lời nầy là căn bản pháp lý thành lập Hội Thánh (x. Mt 16,18) và thiết lập quyền bính trong Giáo Hội, được hiểu là quyền thánh hiến, quyền giảng dạy và quyền quản trị Giáo Hội.

Hội Thánh của Đức Giêsu không cậy dựa vào sức mạnh của xác thịt và máu huyết nhân loại, nghĩa là không dựa vào phương tiện trần thế, quyền bính thế gian, tiền bạc và quân đội, nhưng dựa vào sức mạnh của Chúa Thánh Thần, Đấng linh hoạt Hội Thánh.  Dù vậy mặc lòng Hội Thánh Chúa được thế giới nhìn nhận có uy quyền bao trùm trên quốc tế, có một hệ thống tổ chức xã hội nhân sự chặt chẽ, tiêu biểu là quốc gia Vatican nằm gọn trong nước Ý, nơi đây Đức Thánh Cha và giáo triều Rôma điều hành Giáo Hội công giáo thế giới với đầy đủ quyền hành cầm buộc và tháo cởi.

Như thế Giáo Hội là một thực tại mầu nhiệm hiện diện nơi trần thế, Giáo Hội được gọi là Thân thể mầu nhiệm của Chúa Kitô mà mỗi Kitô hữu đều là chi thể.  Nơi Giáo Hội, có mặt chúng ta thấy được như một cơ chế xã hội trần thế, có tổ chức nhân sự, có phẩm trật ban bệ và luật lệ tôn giáo; mặt khác chúng ta phải dùng đức tin để nhìn nhận Giáo Hội là phương tiện của Đức Giêsu dùng để chuyển tải ơn cứu độ đến cho mọi người, Giáo Hội được Chúa Thánh Thần hướng dẫn và linh hoạt, mà nếu không có Chúa Thánh Thần thì Giáo Hội chỉ là xác chết vô hồn.  Mặt tâm linh siêu nhiên nầy mới là điều chính yếu và quan trọng của Giáo Hội, chứ không phải là cơ cấu tổ chức quy mô trần thế bên ngòai.  Giáo Hội do Đức Giêsu thiết lập và mãi mãi Đức Giêsu là đầu của Giáo Hội, là thủ lãnh dẫn đưa đàn chiên đến với Chúa Cha.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết yêu mến, bảo vệ, tùng phục và xây dựng Giáo Hội vì Giáo Hội là Mẹ sinh  ra Kitô hữu, nuôi dưỡng, dạy dỗ, và  dẫn đưa  về với Chúa Cha . Amen

_______________________

Suy niệm 2: Lm. Thái Nguyên

TUYÊN XƯNG ĐỨC KITÔ

Suy niệm

Nhìn vào bối cảnh dân Israel trước Đức Giêsu, chúng ta thấy toàn dân đang trông chờ một Đấng Mêsia, để giải phóng họ khỏi kiếp sống lầm than và đưa dân tộc họ lên bá chủ thế giới. Đến khi Chúa Giêsu xuất hiện với những lời giảng dạy mới mẻ, đầy quyền năng, thì dân chúng lầm tưởng Ngài là Gioan Tẩy Giả, là Êlia hoặc là một ngôn sứ thời xưa
đã sống lại. Đức Giêsu không quan tâm đến việc dân chúng nghĩ gì về mình mà chỉ nhằm đến các môn đệ: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?”. Phêrô liền tuyên xưng: “Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Câu trả lời đúng như Chúa Giêsu muốn, nhưng Ngài cho biết, không phải tự ông biết điều đó, mà do Chúa Cha mạc khải.
Sự kiện trên lại xảy ra trong giai đoạn cuối của thời kỳ Đức Giêsu ở trần gian. Chính lúc đó, Ngài biết rằng đã đến lúc Ngài phải khởi đầu việc đặt nền móng xây dựng một tòa nhà thiêng liêng, nên đã tuyên bố Phêrô là Tảng Ðá để xây Hội Thánh của Ngài, và trao cho ông chìa khóa Nước Trời. Một quyết định xem ra bất ngờ, và làm mọi người ngỡ ngàng, vì Phêrô cũng chỉ là một ngư phủ bình thường, ít học, chỉ có sự nhiệt tình, nhưng lại không vững vàng, bị Thầy khiển trách nhiều nhất. Nhưng vì hiểu được Ý Cha trong biến cố này, nên Đức Giêsu đã đặt Phêrô làm đầu Giáo Hội, đại diện cho Ngài là Đá Tảng duy nhất.
Nhìn lại cuộc trắc nghiệm của Chúa Giêsu, chúng ta thấy niềm tin của đám đông rõ ràng còn phiến diện, nhưng niềm tin của các tông đồ cũng chưa hoàn chỉnh. Niềm tin ấy dường như còn bám rễ vào một quan niệm Thiên Sai ái quốc và duy quốc gia. Vì vậy mà Đức Giêsu “cấm ngặt các môn đệ không được nói cho ai biết Ngài là Đấng Kitô”, bởi vì một lời tuyên xưng đúng đắn vẫn không đảm bảo cho một đức tin trung thực. Và điều này được chứng minh ngay sau đó, qua phản ứng của Phêrô khi nghe Đức Giêsu loan báo cuộc Thương Khó. Ông tỏ vẻ tài khôn khuyên can Thầy đừng làm như vậy, và đã bị Thầy quở trách nặng nề, gọi ông là Satan vì đã cản bước đường Ngài.

Bài Tin Mừng cho chúng ta xác tín sâu xa về Giáo Hội trần thế mà Chúa Giêsu đã thiết lập, là con đường đưa tới Nước Trời. Nếu ai nói rằng, mình có thể đạt tới Đức Kitô hay có thể hòa nhập với Ngài mà không cần đến Giáo Hội, là đi tới nguy cơ lầm đường lạc lối. Làm như vậy là dựng nên một Đức Kitô theo tầm mức của mình, là tưởng tượng ra một Đức Chúa cho vừa vặn với suy nghĩ và ý muốn của mình, là từ khước một Đức Kitô như Ngài đã tự mạc khải cho chúng ta.
Tuy nhiên, cũng có một số người dị ứng với quyền bính trong Giáo Hội. Chúng ta biết rằng, quyền chìa khóa được ban cho các mục tử là để phục vụ việc đi theo Đức Kitô, là giúp người ta đến với Ngài và trở thành môn đệ của Ngài, chứ không phải là quyền ép buộc đoàn chiên đi theo sở thích hoặc ngẫu hứng của mình. Quyền này được trao để phục vụ sự sống, chứ không phải quyền sinh sát trên đoàn chiên. Trong tiếng La Tinh, quyền bính là “auctoritas”, do động từ “augere” có nghĩa là “làm cho lớn lên”. Quyền bính trong Giáo Hội là phương tiện chỉ để phục vụ cho sự tăng trưởng mà thôi. Cho dù có những cá nhân lạm dụng quá đáng quyền bính này, nhưng không vì thế mà Giáo Hội rơi vào sai lạc, hay đánh mất vai trò và bản chất đích thực của mình.
Quả thực, Hội Thánh là thực tại nhỏ bé nhất, nghèo hèn nhất, yếu đuối nhất, vì qui tụ quanh một máng cỏ và một cây thập giá. Nhưng Hội Thánh cũng là thực tại cao cả nhất, giàu có nhất, vinh hiển nhất, mạnh mẽ nhất, bởi vì Đấng sinh ra trong máng cỏ cũng là Đấng chịu đóng đinh trên đồi Sọ, và là chính Đấng đã sống lại, và đang hiển trị trên muôn loài muôn vật. Cuối cùng, bài Tin Mừng đặt ra cho mỗi người chúng ta hai câu hỏi hết sức quan trọng:
– Chúa Giêsu là ai và có ý nghĩa gì trong cuộc đời tôi?
– Tôi là ai và như thế nào dưới cái nhìn của Chúa Giêsu?
Mỗi người phải tự trả lời cho mình. Đây là cuộc khám phá cá nhân mà
mỗi người chúng ta phải thực hiện cho chính mình. Phêrô đã khám phá ra được chân lý quan trọng, nên ông đã được trao ban đặc ân và trách nhiệm lớn lao. Chúng ta cũng vậy, muốn được vinh dự góp phần với Chúa thì tự mình phải khám phá ra Ngài sâu hơn mỗi ngày. Nếu ta thực sự muốn kiện toàn đời mình, muốn trở nên trọn vẹn là chính mình, muốn nhận ra sứ mạng của đời mình, thì không chỉ tuyên xưng Đức Kitô, mà còn tuyên xưng cả lòng yêu mến thẳm sâu, nghĩa là để Chúa chiếm hữu hoàn toàn cuộc đời mình như thánh Phêrô xưa.

Cầu nguyện
Lạy Chúa Giêsu!
Giáo lý của Chúa sẽ không đánh động,
không sâu rộng và lôi cuốn hiệp thông,
nếu như không có những mầu nhiệm thánh.
Khát vọng nơi con người là như thế,
chiếm hữu rồi mà lòng vẫn chưa thôi,
đạt tới đích mà trí chẳng đặng yên,
vì ngoài Chúa chẳng có gì mãn nguyện.
Mầu nhiệm mở cho con tầm nhìn mới,
hướng về “phía bên kia” mọi tri thức,
mời gọi con vươn lên mãi không ngừng,
nên con thích suy gẫm những mầu nhiệm,
mà Giáo Hội là mầu nhiệm đầu đời,
đã cho con trở thành con cái Chúa.
Giáo Hội không “nảy sinh từ bên dưới”,
do ý muốn toan tính của con người,
nhưng Giáo Hội “phát xuất từ trên xuống”
chính là lòng nhân hậu Chúa xót thương,
xem ra như một tổ chức bình thường,
nhưng bản chất vẫn luôn là siêu vượt,
vì là vừa nhân loại vừa thần linh,
vừa phẩm trật vừa mang tính siêu hình.
Giáo Hội còn là thân thể nhiệm mầu,
bởi vì chính Đức Ki-tô là Đầu,
nhưng Giáo Hội vẫn mang thân lữ khách,
bước đi giữa cám dỗ và thử thách.

Xin cho Giáo Hội biết luôn thanh tẩy,
sống trung tín trong ngần và thánh thiện,
như một hiền thê xứng đáng của Chúa mình,
biết nương theo tác động của Thánh Linh,
để hoàn thành chính mình trong nguồn cội,
là công trình cứu độ của Ba Ngôi. Amen.

WGPKT(23/08/2023) KONTUM